TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 361

Hai mươi Bốn

Nhưng này em! Mạch ta như trống nhỏ Đập theo mỗi bước ta đi, nói với em

rằng ta tới.

GIÁM MỤC HENRY KING

Lãnh sự quán Mỹ ở Casablanca tọa lạc giữa đại lộ Moulay Youssess nhiều
cây cối, một miếng đất nhỏ xíu nằm giữa khu phố Pháp thế kỷ mười chín
hoành tráng, được xây nên để giúp cho những người thực dân mệt mỏi
được thư giãn sau những ngày khó nhọc kiến thiết xây dựng hạ tầng.

Người Pháp tới Maroc để xây dựng đường xá, đường sắt, bệnh viện, trường
học và tạo nên khiếu thời trang - tất cả những thứ một người Pháp bình dân
cho là không thể thiếu trong một thế giới văn minh hiện đại - và khi đồng
hồ điểm năm giờ, người Pháp nhìn lại các công việc của mình thì thấy họ
đã làm việc tốt, họ cho rằng đương nhiên mình có quyền được sống như các
vương gia. Thực ra là, trong một thời gian, họ đã sống như thế.

Nhưng khi bị nước láng giềng Algeria dộng nắm đấm vào mặt, người Pháp
nhận ra rằng, đôi khi tốt hơn nên để cho đám dân xứ kia mong muốn nhiều
hơn; bởi thế họ mở những cửa hàng Louis Vuitton, và đóng gói những chai
nước thơm dùng sau khi cạo râu cùng những chai nước thơm khác của họ,
và cả một chai khác nữa, cái chai để dưới bồn vệ sinh, cái chai mà, kiểm tra
kỹ lại, hóa ra là chứa nước thơm sau cạo râu và bị lấy cắp lúc ban đêm.

Những người thừa kế các cung điện rộng lớn tường trát vữa mà người Pháp
để lại này không phải là hoàng thân hay vua chúa hay các nhà công nghiệp
triệu phú. Họ cũng không phải ca sĩ hộp đêm hay cầu thủ bóng đá hay bọn
găng tơ hay ngôi sao truyền hình. Họ, thật đáng ngạc nhiên, là những nhà
ngoại giao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.