TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 364

Ở bên phải, không có gì.

Thêm tường. Thêm cỏ. Thêm những luống hoa. Và một cây gai.

Tôi nhảy xuống khỏi bệ xí, nhìn đồng hồ lần nữa, mở chốt cửa và bước ra
hành lang.

Trống trơn.

Tôi bước nhanh về phía cầu thang và nhảy xuống một cách vui vẻ, mỗi lần
hai bậc, gõ vào tay vịn cầu thang theo một nhịp không rõ ràng. Tôi vượt
qua một người mặc sơ mi mang theo một chồng giấy, nhưng tôi đã nói lớn
“chào buổi sáng” trước khi anh ta kịp nói gì.

Xuống tầng một, tôi rẽ phải, thấy hành lang đã nhộn nhịp hơn.

Hai người đàn bà đang đứng ở giữa đường tôi đi xuống, đang mải nói
chuyện, và một người đàn ông ở bên trái đang khóa hay mở cửa một văn
phòng.

Tôi liếc đồng hồ và thả lỏng, cảm thấy như trong túi có một vật mà có lẽ tôi
đã bỏ quên ở đâu đó, hoặc nếu không ở đó thì ở một chỗ khác, nhưng cũng
có thể, có thể là tôi chưa từng có nó, nhưng nếu có, liệu tôi có nên quay lại
tìm chăng? Tôi đứng ở hành lang, người đàn ông bên trái đã mở cửa xong
và có vẻ như sắp hỏi xem tôi có bị lạc hay không.

Tôi rút tay ra khỏi túi và nhìn anh ta mà cười, giơ chùm chìa khóa lên.

“Thấy rồi”, tôi nói, và anh ta nhẹ gật đầu vẻ chần chừ khi tôi bước tiếp.

Một tiếng chuông vang lên từ phía cuối hành lang, tôi bèn tăng tốc lên một
chút, chùm chìa khóa xủng xẻng trên tay phải. Cửa thang máy mở, và một
chiếc xe đẩy thấp bắt đầu nhô ra khỏi hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.