TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 367

Bà ta đặt một tay lên điện thoại còn tay kia giơ ra phía trước, lòng bàn tay
hướng ra cửa sổ, yêu cầu thế giới hãy dừng lại và chờ chút để bà ta lấy lại
bình tĩnh.

Có tiếng hét ở đâu đó.

Ai đó đã thấy máu trên áo Benjamin, hoặc đã vấp ngã lộn nhào, hoặc chỉ là
cảm thấy muốn hét, và điều đó khiến người đàn bà khuỵu xuống.

“Nó có thể là gì nhỉ?” Francisco nói, trong khi Hugo bắt đầu vòng quanh
mép bàn của bà ta.

Lần này bà ta không nhìn anh ta.

“Họ bảo chúng ta cứ ở nguyên chỗ của mình,” bà ta nói, vẫn nhìn qua tôi
về phía hành lang, “rồi người ta sẽ nói chúng ta phải làm gì.”

Trong khi bà ta nói, có tiếng kim loại kêu “cạch” và người đàn bà ngay lập
tức biết có gì đó không ổn, rất không ổn; bởi vì có những tiếng “cạch” tốt
và những tiếng “cạch” xấu, và tiếng này hiển nhiên là một trong những
tiếng “cạch” tệ hại nhất.

Bà ta quay lại nhìn Hugo.

“Thưa bà,” anh ta nói, đôi mắt lấp lánh, “bà đã lỡ cơ hội rồi.”

Và chúng tôi ở đây.

Ngồi thoải mái, cảm thấy thích thú.

Chúng tôi đã kiểm soát tòa nhà trong vòng ba mươi lăm phút nãy giờ, và
giờ đây nhìn lại, mọi thứ lẽ ra đã có thể tệ hơn rất nhiều.

Đội ngũ nhân viên người Maroc đã đi khỏi tầng trệt, còn Hugo cùng Cyrus
đã quét sạch tầng hai và tầng ba từ đầu này tới đầu kia, lùa đàn ông đàn bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.