TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 385

Ôi, thật thế sao Benj? Đúng vậy.

Tối đó Benjamin nằm không ngủ, nhìn trân trối lên mái lều trại, tự hỏi từ
đâu và làm thế nào một thằng Minnesota đần độn lại học được cách tháo
lắp một khẩu M16 trong lúc bịt mắt chỉ bằng nửa thời gian so với những
người khác. Có vẻ từ đó anh ta đã đặt dấu hỏi về giọng của tôi, về sở thích
quần áo và âm nhạc của tôi. Và làm sao tôi có thể thêm được chừng ấy dặm
dường vào công tơ mét chiếc Land Rover trong khi tôi chỉ ra ngoài để uống
bia?

Đó toàn là những thứ vặt vãnh, tất nhiên rồi, nên cho tới tận giờ Ricky có
thể dẹp tan chúng mà không gặp vấn đề gì.

Nhưng phần kia của vấn đề - thẳng thắn mà nói là phần lớn hơn, ngay vào
giây phút này - là Benjamin đã nghịch hộp đấu chuyển điện thoại trong khi
tôi nói chuyện với Barnes.

Bốn mươi mốt phút.

“Thế thì sẽ thế nào, Benj?” Tôi hỏi.

Anh ta áp chặt má hơn vào báng súng, và hình như tôi có thể thấy ngón tay
anh ta đang trắng dần ra trên cò súng.

“Anh sẽ bắn tôi ư?” Tôi nói. “Bây giờ ư? Sẽ kéo cò súng?”

Anh ta liếm môi. Anh ta biết tôi đang nghĩ gì.

Anh ta từ từ lỏng người, nhấc mặt ra khỏi khẩu Steyr, vẫn giữ đôi mắt lớn
nhìn tôi.

“Latifa,” anh ta gọi với ra sau. To. Nhưng không đủ to. Có vẻ như anh ta
đang có vấn đề với giọng nói của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.