TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 388

Chúa ơi, tốt hơn là cô nên đợi tôi.

Thêm một phút nữa trôi qua, thêm nhiều tiếng la hét, thêm nhiều xô đẩy
hơn, và tôi bắt đầu nhìn xung quanh, nghĩ

rằng nếu một chuyện gì đó không mau chóng xảy ra, tôi sẽ phải làm cho nó
xảy ra. Thằng Benjamin khốn kiếp. Vai tôi bắt đầu đau do lực dựa của tôi.

“Tốt lắm, Thomas,” một giọng nói.

Tôi quay sang trái, nhìn xuống thì thấy một đôi ủng Red Wing. Một đặt
phẳng trên mặt đất, một dựng vuông góc, các ngón chân sục vào trong bụi.
Tôi từ từ nghiêng người để nhìn hết phần còn lại của Russell Barnes.

Hắn đang dựa người vào cửa xe, cười cười, chìa bao Marlboro ra cho tôi.
Hắn mặc áo da phi công, có thêu tên Connor trên ngực trái. Connor là thằng
quái nào thế?

Đội nhảy nhót đã lùi lại một chút, nhưng chỉ một chút thôi, với một chút
kính trọng đối với Barnes. Nhiều người trong số họ vẫn cứ nhìn tôi, có thể
đang nghĩ chắc mình đã bỏ sót chuyện gì chăng.

Tôi lắc đầu từ chối thuốc lá. “Hãy để tôi gặp cô ấy,” tôi nói. Bởi vì cô ấy
đang đợi tôi.

Barnes quan sát tôi một lúc, rồi lại mỉm cười. Hắn đang thấy vui, thấy thoải
mái và thư giãn. Trò chơi đã kết thúc, đối với hắn. Hắn nhìn sang bên trái.

“Chắc chắn rồi,” hắn nói.

Hắn đột ngột nhảy ra xa khỏi chiếc xe, làm cho tấm kim loại ở cửa xe nổ
bốp, và ra hiệu cho tôi đi theo. Cả một biển áo mặc chật căng và kính bọc
đầu tẽ ra hai bên, chúng tôi bước đi chầm chậm tới chiếc Toyota màu xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.