TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 389

Ở bên phải chúng tôi, dưới một thanh chắn đường bằng thép, có những đội
truyền hình, những đoạn cáp quấn quanh chân họ, ánh sáng màu xanh trắng
của họ chọc thủng phần còn lại của màn đêm. Vài ống kính dõi theo khi tôi
bước đi, nhưng hầu hết thì vẫn chúc đầu về phía tòa nhà.

CNN dường như có được vị trí tốt nhất.

Murdah ra khỏi xe trước, trong khi Sarah chỉ ngồi đó đợi, dán mắt vào kính
xe phía trước, hai tay ôm đùi. Chúng tôi chỉ còn cách cô vài mét thì cô quay
người nhìn tôi, cố nở một nụ cười.

Em đang đợi anh, Thomas.

“Ông Lang,” Murdah nói, đi vòng qua xe, bước xen vào giữa tôi và Sarah.
Ông ta mặc áo khoác xám sẫm màu, áo sơ mi không kèm cà vạt. Cái vẻ
sáng lạn trên trán ông ta dường như đã mờ hơn một chút so với những gì tôi
nhớ, và đã có thêm râu mọc trong khoảng vài giờ qua chĩa ra quanh cằm
ông ta, còn lại thì nhìn ông ta vẫn ổn.

Tại sao lại không chứ?

Ông ta chằm chằm nhìn vào mặt tôi trong vài giây rồi khẽ gật đầu đầy thỏa
mãn. Như thể tôi đã chẳng làm gì khác ngoài cắt tỉa cỏ nhà ông ta theo
đúng chuẩn.

“Tốt,” cuối cùng ông ta nói.

Tôi nhìn lại ông ta. Một cái nhìn trống rỗng, bởi vì tôi không muốn cho ông
ta bất cứ một thứ gì lúc này.

“Cái gì tốt?” Tôi hỏi.

Nhưng Murdah đang nhìn gì đó phía sau lưng tôi, đoạn ra dấu, và tôi cảm
nhận có sự di chuyển đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.