TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 50

Người bồi bàn đi khỏi còn Paulie nhìn quanh căn phòng , vuốt cà vạt thẳng
xuống trước sơ mi và thi thoảng hất cằm để cổ áo đỡ tì vào ngấn cổ. Vẫn
như mọi khi, mái tóc của anh ta mượt mà, bóng loáng. Anh ta tuyên bố rằng
kiểu tóc rất hợp với bồi thẩm đoàn, nhưng kể từ khi tôi biết Paulie thì tình
yêu đối với mái tóc đó luôn luôn là một điểm yếu của anh ta. Thực tế thì
anh ta không được may mắn về mặt ngoại hình, nhưng , như để an ủi cái
thân thể lùn tịt tròn lẳn của anh ta, Chúa đã ban cho một cái đầu với mái tóc
đẹp, mà có lẽ anh ta sẽ giữ, dưới nhiều sắc thái khác nhau, cho tới tận tám
mươi tuổi.

“Uống nào Paulie,” tôi nói rồi nốc một ngụm vodka.

“Mọi việc thế nào?” Khi nói chuyện, Paulie chẳng bao giờ nhìn vào anh.
Anh có đứng dựa lưng vào một bức tường gạch thì anh ta vẫn cứ lơ đãng
nhìn ra phía sau anh mà thôi.

“Ổn, ổn,” tôi đáp. “Anh thì sao?”

“Sau cùng cũng đã vớt được cho thằng chó đực đó.” Anh ta lắc đầu vẻ thán
phục. Một gã đàn ông lúc nào cũng sửng sốt trước khả năng của chính bản
thân mình.

“Tôi không biết anh làm cả mấy vụ gian dâm nữa cơ đấy, Paulie.”

Anh ta không cười. Paulie chỉ thực sự cười vào cuối tuần. “Không,” anh ta
nói. “Cái tay mà tôi đã bảo anh đấy. Dùng xẻng làm vườn đánh thằng cháu
nó tới chết. Đã gỡ được cho hắn rồi.”

“Nhưng anh nói là chính hắn đã làm mà.”

“Đúng vậy.”

“Thế sao mà anh gỡ được?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.