TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 51

“Tôi nói dối như cuội mà lị,” anh ta nói. “Thế anh có gì mới không?”

Trong khi chờ món xúp, chúng tôi cứ trao đổi về công việc như thế, mỗi
một thành công của Paulie đều làm tôi chán nản và mỗi thất bại của tôi đều
khiến anh ta vui sướng. Anh ta hỏi xem tình hình tiền bạc của tôi có ổn
không, mặc dù cả hai đều biết anh ta sẽ chẳng mảy may đếm xỉa gì nếu như
tôi không ổn. Và tôi hỏi về các ngày nghỉ của anh ta, về quá khứ và tương
lai. Paulie trông đợi rất nhiều vào các ngày lễ.

“Nhóm chúng tôi đang thuê một chiếc thuyền đi Địa Trung Hải lặn biển,
lướt ván, những thứ khác nữa, kiểu vậy. Đầu bếp xịn, học Cordon Bleu, nói
chung đủ cả.”

“Thuyền buồm hay động cơ?”

“Thuyền buồm.” Anh ta cau mặt một thoáng, rồi đột nhiên nhìn già đi hai
chục tuổi. “Dù vậy, giờ ngẫm lại thì, có lẽ nó cũng có động cơ. Nhưng có
một thủy thủ đoàn lo tất cả những thứ đó rồi. Anh có định đi nghỉ không?”

“Chưa nghĩ tới chuyện đó,” tôi nói.

“À, mà lúc nào anh chả nghỉ ngơi còn gì? Ngày nghỉ thì cũng chẳng hơn gì
cả.”

“Nói hay đấy, Paulie.”

“Ờ, thế anh thì sao? Kể từ khi rời quân ngũ, anh làm gì?”

“Tư vấn.”

“Tư vấn cái con khỉ.”

“Đừng nghĩ là tôi đủ năng lực tài chính để làm điều đó nhé, Paulie.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.