TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 52

“Được thôi. Để hỏi tay tư vấn phục vụ của chúng ta xem cái đếch gì xảy ra
với món xúp vậy.”

Trong khi chúng tôi nhìn quanh tìm bồi bàn, tôi phát hiện những kẻ bám
đuôi mình.

Hai gã ngồi ở bàn cạnh cửa, đang uống nước khoáng và quay đi ngay khi
tôi nhìn về phía họ. Gã già hơn trông như được thiết kế bởi cùng một tay
kiến trúc sư đã tạo ra Solomon, và gã trẻ hơn đang cố để trở nên như thế.
Cả hai đều có vẻ rắn chắc, và tạm thời tôi đang đủ vui để giữ họ ở quanh
mình.

Sau khi món xúp được bưng ra, Paulie nếm thử rồi phán rằng cũng chỉ tạm
được, tôi dịch ghế quanh bàn và nghiêng người về phía anh ta. Thực ra tôi
không định thu hoạch não anh ta, bởi vì thành thật mà nói nó chưa được
chín lắm. Nhưng tôi không thấy mình mất mát gì trong chuyện này.

“Cái tên Woolf có gợi cho anh điều gì không, Paulie?”

“Tên người hay tên công ty?”

“Tên người,” tôi nói. “Người Mỹ, tôi nghĩ thế. Thương gia.”

“Ông ta đã làm gì? Say rượu lái xe? Giờ tôi không làm những thứ kiểu như
thế nữa đâu. Và nếu tôi làm thì phải có một bao tải tiền.”

“Như tôi được biết, ông ta chưa làm cái gì cả,” tôi nói. “Chỉ băn khoăn liệu
anh đã từng nghe tên ông ta bao giờ chưa. Gaine Parker là tên công ty.”

Paulie nhún vai và xé cái bánh mì thành từng mẩu nhỏ. “Tôi có thể tìm ra
cho anh. Để làm gì vậy?”

“Công việc ấy mà,” tôi nói. “Tôi đã từ chối rồi, nhưng chỉ là tò mò thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.