TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 54

“Tôi cảm động đấy, Paulie.”

“Không có gì.”

“Thế sao anh gặp lại ông ta?”

“Hắn tới để gặp Kẹo Bơ, tôi chỉ dây dưa thôi.”

“Kẹo Bơ đấy là một người à?”

“Spencer. Nghị viên. Tự gọi mình là Kẹo Bơ. Chả biết tại sao. Có gì đó liên
quan tới chơi gôn. Đánh phát bóng, có thể thế.”

Tôi ngẫm nghĩ một lúc.

“Anh không biết ông ta gặp Spencer làm gì à?”

“Ai nói là tôi không biết?”

“Thế anh biết à?”

“Không.”

Paulie đang dán mắt vào nơi nào đó sau gáy tôi, tôi bèn quay lại để xem
anh ta dòm cái gì. Hai gã ở cửa giờ đang đứng. Gã già hơn nói điều gì đó
với người quản lý, người này trỏ một anh bồi tới hướng bàn chúng tôi. Một
vài thực khách khác dõi theo.

“Ông là ông Lang?”

“Tôi Lang đây.”

“Ông có điện thoại, thưa ông.”

Tôi nhún vai với Paulie, anh ta đang liếm ngón tay và nhặt những mẩu vụn
trên khăn trải bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.