TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 56

để xem liệu mình có được tiếp xúc thêm với những tay buôn súng người
Canada tên Joseph và Jacob như trong kinh Cựu ước không.

Những đệ tử của Solomon cùng lên xe buýt với tôi, họ dòm ra ngoài cửa sổ
như thể đây là lần đầu tiên tới thăm Luân Đôn. Khi tới Notting Hill, tôi
nghiêng người về phía họ.

“Các anh có khi cứ xuống cùng với tôi nhỉ,” tôi nói. “Thế đỡ mất công các
anh phải xuống bến kế tiếp rồi chạy ngược lại.” Gã già hơn nhìn ra chỗ
khác, nhưng gã trẻ hơn thì cười nhăn nhở. Cuối cùng, chúng tôi xuống cả
cùng một lúc, và bọn họ lởn vởn ở bên kia đường trong khi tôi trở vào trong
căn hộ.

Lẽ ra tôi nên biết rằng căn hộ sẽ bị khám xét mà không được báo trước.
Không hẳn là mong chờ họ thay hộ cái ga giường hay hút bụi cả căn phòng,
nhưng tôi nghĩ họ nên để nó ở tình trạng tốt hơn thế này. Chẳng có thứ đồ
đạc nào ở đúng vị trí, một vài bức tranh của tôi đã bị chọc thủng, những
cuốn sách trên giá lộn xộn đến thảm hại. Họ thậm chí còn bỏ một đĩa CD
khác vào đầu stereo. Hay họ cảm thấy nhạc của Professor Longhair là thích
hợp nhất với việc khám nhà chăng?

Tôi chẳng thiết di chuyển đồ đạc về vị trí cũ. Thay vào đó, tôi đi vào bếp,
gõ lên cái ấm và nói lớn, “Trà hay cà phê?”

Có một tiếng sột soạt nhỏ từ phía phòng ngủ. “Hay là ông thích Coca?”

Vẫn quay lưng về phía cánh cửa khi ấm nước reo gần sôi, nhưng tôi nghe
thấy tiếng cô đang đi theo lối cửa bếp. Tôi dốc một ít hạt cà phê vào trong
cốc rồi quay lại.

Thay vì bộ váy lụa dài, Sarah Woolf đang mặc quần jean bạc màu và áo sơ
mi vải bông cổ chui màu xám đậm. Tóc cô được vuốt lên, buộc lỏng ở phía
sau theo kiểu mà đối với nhiều phụ nữ chỉ tốn năm giây, trong khi với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.