TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 59

Tôi đã mong rằng cô đừng nói gì đến súng, hay bắn, bởi biết đâu Bộ Quốc
phòng chả đặt rệp điện tử đâu đó trong phòng, nhưng bởi vì cô đã khơi ra
nên tôi khó lòng làm ngơ được.

“Tôi có thể nói gì đấy trước khi cô bắn cái đó chứ?”

“Nói đi.”

“Nếu chủ định dùng một khẩu súng để giết bố cô, sao tôi không mang nó
theo đêm qua, khi tôi tới nhà cô ấy?”

“Có thể là ông đã mang.”

Tôi dừng lại để nhấp một ngụm cà phê.

“Trả lời rất hay,” tôi nói. “Được thôi, nếu tôi mang nó theo ngày hôm qua,
tại sao tôi không dùng nó để bắn Rayner khi ông ta vặn tay tôi?”

“Có thể ông đã cố. Có thể đó chính là lý do ông ấy vặn tay ông.”

Trời đất ạ, người đàn bà này làm tôi mệt mỏi quá.

“Một câu trả lời hay nữa. Được thôi, hãy nói tôi nghe. Ai bảo với cô rằng
người ta tìm thấy súng ở đây?”

“Cảnh sát.”

“Không,” tôi nói. “Có thể họ đã nói họ là cảnh sát, nhưng không phải thế.”

Tôi đang định nhảy vồ lấy cô, có thể là ném cốc cà phê trước, nhưng giờ
không có cơ hội nào rồi. Đằng sau cô, tôi trông thấy hai đệ tử của Solomon
đang chầm chậm di chuyển qua phòng khách, gã già hơn cầm một khẩu ổ
quay cỡ lớn đưa ra phía trước trong tư thế hai tay giữ báng súng, còn gã trẻ
tuổi hơn chỉ cười. Tôi quyết định để cho bánh xe công lý cọt kẹt một tẹo.

“Ai nói với tôi không quan trọng,” Sarah nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.