TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 68

đơn vị được đặt tên khá sành điệu là GR24, một trong rất nhiều đơn vị tình
báo vẫn từng ganh đua trong lĩnh vực thương mại ở Bắc Ireland, và có lẽ
bây giờ vẫn thế. Những bạn đồng ngũ với tôi hầu hết là cựu học sinh Eton,
họ đeo cà vạt khi tới sở và thường bay tới các bãi săn gà gô trắng Scotland
vào cuối tuần, tôi thấy mình càng ngày càng có nhiều thời gian hơn với
Solomon, chủ yếu là khi đợi trong xe ô tô với bộ sưởi không hoạt động.

Nhưng đôi khi chúng tôi cùng ra ngoài làm cái gì đó hữu ích, và trong
khoảng chín tháng làm việc cùng nhau, tôi đã thấy Solomon làm rất nhiều
việc dũng cảm và phi thường. Anh ta đã lấy đi ba mạng sống, nhưng lại cứu
hàng chục mạng khác, kể cả tôi. Bọn cò nhà đất đang cười cợt cái áo mưa
màu nâu của anh ta.

“Woolf là một tay đểu, ngài biết không,” anh ta nói.

Chúng tôi đã tới cốc thứ ba, và Solomon đã cởi nút áo trên cùng. Hẳn tôi
cũng làm thế nếu có một chiếc như vậy. Quán giờ đã thưa hơn, vì người ta
đã về nhà với vợ con, hoặc đi xem phim. Tôi châm điếu thuốc không biết
thứ bao nhiêu trong ngày.

“Bởi vì ma túy?”

“Bởi vì ma túy.”

“Có gì khác không?”

“Có cần thiết phải có gì khác không?”

“Ừm, có.” Tôi nhìn sang Solomon. “Cần có cái gì đó khác chứ, nếu không
thì đội Chống Ma túy đã lo vụ này rồi. Ông ta đã làm gì liên quan tới bọn
anh thế? Hay là dạo này chẳng có việc gì làm nên các anh vơ bèo gạt tép?”

“Tôi chưa từng nói từ nào về chuyện đó.”

“Tất nhiên là anh chưa nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.