TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 69

Solomon ngừng lại, cân đong từ ngữ và hiển nhiên là đang tìm một vài từ
khá nặng.

“Một người rất giàu có, một nhà tư bản, tới đất nước này mà nói ông ta
muốn đầu tư ở đây. Bộ Công thương mời ông ta một cốc rượu và đưa mấy
quyển thông tin bìa bóng, rồi ông ta bắt tay vào việc. Ông ta bảo họ, ông ta
muốn sản xuất một loạt kết cấu kim loại và nhựa và hỏi nếu xây dựng nửa
tá nhà máy ở Scotland và Đông Bắc Anh quốc thì có được không? Một đôi
người ở Bộ Thương mại vì phấn khích quá đã đề nghị trợ cấp cho ông ta
hai trăm triệu bảng và một suất đỗ xe ở Chelsea. Tôi không chắc là cái nào
có giá hơn.”

Solomon nhấp thêm một chút bia rồi lấy mu bàn tay quệt miệng. Anh ta
đang rất tức giận.

“Thời gian trôi đi. Tiền trong séc thì đã rút rồi, các nhà máy đã được xây
dựng, và chuông điện thoại reo ở khu chính phủ nhà ta. Đó là một cuộc gọi
quốc tế, từ Washington. Liệu chúng tôi có biết trước rằng một nhà tư bản
kếch xù vốn sản xuất các thứ đồ nhựa lại cũng buôn bán một lượng lớn
thuốc phiện từ châu Á không ư? Trời ạ, không, chúng tôi không biết điều
đó, cảm ơn rất nhiều đã cho chúng tôi biết, xin gửi tình cảm sâu sắc tới bà
nhà và các cháu. Kinh hãi. Nhà công nghiệp giàu có hiện đang ngồi trên
một núi tiền của chúng ta và đang sử dụng ba nghìn lao động là công dân
của chúng ta.”

Đến lúc này, Solomon có vẻ hụt hơi, như thể nỗ lực kiềm chế cơn nóng
giận là quá sức với anh ta. Nhưng tôi không thể chờ thêm.

“Bởi vậy?”

“Bởi vậy một hội đồng bao gồm những ông và những bà không hẳn là
thông minh lắm đã chụm những cái đầu bự chảng của họ lại với nhau định
ra những phương án hành động khả thi. Danh sách đó bao gồm không làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.