TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 80

Khi chúng tôi tới cuối đường Haymarket, mồ hôi tôi túa ra như suối và tôi
mong sao hắn vẫy một cái taxi. Nhưng hắn không làm thế cho tới khi đến
tận đường Lower Regent, và sau đó hai mươi giây tôi bắt chiếc khác một
cách đầy chật vật.

Tất nhiên là một chiếc khác. Ngay cả những kẻ theo dõi nghiệp dư cũng
biết rằng đừng có lên cùng taxi với người mình đang theo dõi.

Tôi gieo mình xuống ghế và hét với người tài xế “bám theo cái taxi đó”, rồi
nhận thấy thật lạ lùng làm sao khi nói như thế trong đời thực. Song người
lái taxi thì dường như không thấy thế.

“Nói tôi nghe xem nào,” ông ta nói, “hắn ngủ với vợ ông à, hay ông ngủ
với vợ hắn?”

Tôi cười như thể đó là lời tuyệt nhất tôi từng được nghe trong nhiều năm
qua, đó là điều ta phải làm với các bác tài taxi nếu muốn xe đến đúng chỗ
và đi đúng lộ trình.

McCluskey xuống xe ở Ritz, nhưng hẳn là hắn bảo người tài xế chờ và vẫn
để công tơ mét chạy. Tôi để hắn đi ba phút rồi mới làm tương tự với xe của
tôi, nhưng, ngay khi tôi mở cửa xe, McCluskey quay trở lại và chúng tôi lên
đường tiếp.

Xe chúng tôi bò dọc phố Piccadilly một lúc, rồi rẽ phải vào những con phố
hẹp mà tôi không biết tí gì. Đây là kiểu lãnh thổ nơi những người thợ khéo
tay xây dựng tư gia cho các chủ thẻ American Express.

Tôi rướn người lên định bảo tài xế đừng tới quá gần, nhưng vì đã làm
những việc kiểu này trước đây hoặc đã thấy trên ti vi nên ông ta giữ khoảng
cách khá tốt.

Xe của McCluskey dừng ở phố Cork. Thấy hắn trả tiền,tôi liền bảo bác tài
vượt lên từ từ rồi thả tôi xuống khoảng gần hai trăm mét phía xa cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.