TAY LÁI SÚNG ĐA CẢM - Trang 9

khuỷu do ai đó cầm bút chì bằng tay trái, hoặc tệ hơn, bằng chân trái, vẽ lên
mặt hắn vậy.

Và Chúa ơi, cái trán mới đã làm sao. Bao nhiêu gạch, dao,chai lọ và những
thứ vụ ẩu đả đầy đủ lý do khác, theo thời gian đã táng vào cái mặt phẳng
căng đét đó mà không hề gây hư hại gì, chỉ để lại những vệt lõm mờ giữa
các lỗ chân lông sâu hoắm, lưa thưa. Chúng là những lỗ chân lông sâu nhất
và thưa nhất mà tôi đã từng thấy trên da người, khiến tôi nhớ đến khu lỗ
gôn của sân gôn địa phương ở Dalbeattie vào cuối mùa hè khô hạn, dài dặc
năm 76.

Giờ chuyển sang hai bên đầu. Tai của Rayner rõ đã bị cắn rời từ lâu và rồi
lại được phết vào cái thành đầu ấy, bởi vì cái tai trái toàn toàn bị lộn ngược
trên xuống dưới hay trong ra ngoài, hoặc là một kiểu gì đó khiến ta phải
nhìn chăm chú vào hồi lâu rồi mới nghĩ ra “ồ, đó là cái tai”.

Và trên hết, Rayner mặc áo khoác da màu đen bên ngoài áo đen cổ lọ, nói
thế cho rõ nếu anh vẫn chưa hình dung rõ.

Nhưng hẳn anh đã mường tượng rõ được hắn. Kể cả khi Rayner quấn lụa
mỏng quanh người và cài hoa lan sau mỗi vành tai, người qua đường yếu
bóng vía cũng vẫn sẽ nộp tiền cho hắn trước, sau đó mới băn khoăn tự hỏi
liệu mình đã từng nợ hắn hay chưa.

Thực tế là tôi chẳng hề nợ tiền hắn. Rayner thuộc một nhóm riêng mà tôi
chẳng nợ nần gì cả, và giá như chuyện giữa chúng tôi tốt đẹp hơn một chút
thì có lẽ tôi đã gợi ý cho hắn và nhóm của mình đeo chung một loại cà vạt
đặc biệt giúp nhận diện nhau. Kiểu hoa văn hình dấu thánh chẳng hạn.

Tuy nhiên, như tôi đã nói, chuyện giữa chúng tôi không tốt đẹp gì.

Có lần, huấn luyện viên chiến đấu cụt một tay tên là Cliff (vâng , đúng vậy
- ông ta huấn luyện đánh nhau tay không , và chỉ có một tay thôi - đời lắm
khi thế đấy), đã bảo tôi rằng sự đau đớn là điều mà người ta tự gây ra cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.