TAY NẮM, TAY BUÔNG VÀ MỘNG VÀNG SON - Trang 9

...

Ta từ cõi chết trở về, chỉ còn lại nửa sinh mạng, lay lất sống qua ngày.

Năm năm trôi qua, kết quả vẫn là một cây không trái.

Giờ đây, đêm đêm, ngoài phụ hoàng đến trách ta, tổ tiên đến trách ta,

còn có gần trăm oan hồn tôn thất họ Lý đến trách ta. Họ mắng ta mang hai
trăm năm cơ nghiệp của dòng tộc dâng lên tay giặc, họ mắng ta thân gái vô
dụng, ngay cả sinh một người nối dõi cũng không xong.

Ta thức trắng, Trần Cảnh cũng chỉ dám ngủ chập chờn. Ngày qua ngày,

những lần hắn đến chỗ ta cũng thưa dần.

Cho đến một hôm, hắn đẩy cửa loạng choạng bước vào phòng ta, say

khướt.

Hắn xiết chặt lấy ta, vồ vập hôn ta, nụ hôn nồng mùi rượu. Trong vị tanh

của máu, dường như có cả thứ vị mặn mà ta vẫn âm thầm nuốt xuống từng
đêm.

Tim ta run rẩy.

Suốt mười mấy năm qua, dù có bao nhiêu sóng gió, hắn cũng chưa bao

giờ lộ ra sự yếu đuối trước mặt ta.

"Họ bắt ta phải bỏ nàng, bắt ta phải cưới hoàng tỷ của nàng." Giọng hắn

nghẹn lại, hơi thở dồn dập như cơn lũ chờ chực nghiền nát bờ đê. "Đi,
chúng ta rời khỏi nơi này. Phật Kim, đi theo ta...đi theo ta..."

Ta gục đầu vào ngực hắn, khóc oà lên.

Không có đế vương, không có hoàng hậu. Ta và hắn chỉ là hai đứa trẻ,

chịu không nổi tù túng ngặt nghèo, chịu không nổi sự chèn ép từ những kẻ
mang tiếng họ hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.