TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 187

phá trại địch trong thành. Tống Phước Lương đang chia quân canh phòng
cổng Bắc, bổng nghe phía Tây thành đại bác nổ ầm ầm, rồi thì lửa cháy rực
trời, quân hò reo vang dậy, trống trận dậy dồn. Lương thất kinh hồn vía
chạy vào thủ phủ tìm cha. Đến nơi thấy Tống Phước Hiệp vừa mặc giáp
xong đang cầm thương lên ngựa. Hiệp lo âu hỏi:
- Giặc từ đâu đánh thẻ?
Lương hớt hải đáp:
- Phía Bắc thành không nghe động tĩnh. Con vừa nghe súng nổ ở phía Tây
thành vội chạy đến tìm cha ngay.
Hiệp liền bảo:
- Màu về phía ấy xem sao!
Nói rồi ra roi thúc ngựa về phía Tây thành. Đến nơi thấy quân Tây Sơn đã
tràn vào như thác lũ, còn quân mình bàng hoàng vừa tỉnh cơn mê, không
biết đường nào chống đỡ hỗn loạn mà chạy, bị quân Tây Sơn chém giết rất
nhiều.
Cha con Tống Phước Hiệp liệu bề không chống lại bên quay ngựa nhắm
cổng Nam thành mà chạy. Nữ tướng Tây Sơn là Bùi Thị Xuân đầu vấn
khăn lụa, mình mặc áo bà ba, ngồi trên lưng voi một ngà trông thấy hét lớn:
- Tống Phước Hiệp chạy đâu cho thoát!
Hét xong giương cung lắp tên bắn một phát trúng tay trái Tống Phước
Hiệp. Hiệp nghiến răng nhổ tên, nằm mọp trên lưng ngựa quất ngựa chạy
dài. Trần Quang Diệu thúc ngựa xua quân đuổi theo. Hai tướng Nguyễn là
Nguyễn Văn Hiền và Nguyễn Khoa Kiên khua đao rượt đánh Trần Quang
Diệu cho Tống Phước Lương phò tá Hiệp chạy trước. Hiền và Kiên bị Trần
Quang Diệu vung đại đao chém trong một lúc, đầu Hiền và Kiên cũng rơi
xuống đất. Ra khỏi thành chỉ chừng chừng trăm tên quân chạy theo cha con
Tống Phước Hiệp. Chạy về gần đến ải Vân Phong bỗng thấy một đạo quân
từ trong đường hẻm kéo ra, Tống Phước Lương giật mình nhìn lại, thì ra
anh mình là Tống Phước Khương. Khương chạy đến ôm Hiệp khóc, quỳ tạ
tội rằng:
- Cha bị nguy con không cứu kịp, đến nơi cha bị trọng thương, tội con đáng
chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.