TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 199

- Quân ta vừa đánh tan hai vạn quân của Tống Phước Hiệp chiếm đất Phú
Yên, Thế tử đã biết chưa?
Phúc Dương vui vẻ đáp:
- Việc này tôi có biết. Nhưng ấy là do Tống Phước Hiệp giả vờ nghe lời tôi
về Gia Định phế Người Phúc Thuần, rồi lại cho quân mai phục. Tướng
quân đã biết việc ấy nên mới đánh đuổi Tống Phước Hiệp đi. Nhưng việc
ấy tướng quân đều vì tôi mà làm cả tôi sao trách được tướng quân.
Nguyễn Nhạc nghe xong mừng rỡ nói:
- Cảm ơn Thế tử hiểu được lòng tôi. Mai sau định yên xã tắc, cả giảng sơn
này đều là của Thế tử thì có xá gì một đứa con gái mà tôi dám không vâng
lời.
Đường cung mừng rỡ nói:
- Vậy khi nào tướng quân cho phép thành thân?
Nhạc đáp:
- Xin Thế tử hay thư thả, đợi khi nào thu phục được kinh đô, Thế tử lên
ngôi chúa, thì Thế tử và Thọ Hương làm lễ thành thân cũng chẳng muộn gì.
Nếu bây giờ hai người tác hợp tôi e thiên hạ dị nghị rằng tôi dùng mỹ nhân
kế để mê hoặc Thế tử chăng?
Phúc Dương suy nghĩ giây lâu rồi đáp:
- Tướng quân nói rất phải, nhưng mai sau xin chớ quên lời!
Nói rồi bái biệt ra về. Từ ấy về sau Nguyễn Dương thường say mê tửu sắc,
lấy việc săn bắn ngoạn cảnh làm vui, không bàn đến việc đại sự. Nguyễn
Nhạc thấy thế nghĩ rằng Dương đã tin tưởng mình, không nghi ngờ gì cả.
Đến mùa đông năm ấy Nguyễn Huệ không nghe Nguyễn Nhạc nói gì đến
việc vào Gia Định đánh Nguyễn, nhân lúc thiết triều Huệ hỏi Nhạc:
- Lần trước đại huynh bảo đợi đến mùa đông gió Bắc thổi mạnh sẽ đem
quân theo hai đường thuỷ bộ vào Gia Định đánh Nguyễn. Nay đã gần hết
mùa đông sao không nghe đại huynh nói gì đến việc xuất binh?
Nhạc đáp rằng:
- Uớc nguyện của ta lúc khởi binh ở Tây Sơn Thượng là làm vua một cõi
của ba phủ Quảng Ngãi, Quy Nhơn, Phú Yên. Nay đã được như thế là thoả
mãn lắm rồi, việc gì phải chém giết chinh chiến làm chi cho nhọc sức!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.