TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 205

“Trường trung học của các anh ở thành phố nào của Nhật Bản?”

“Nagoya,” Tsukuru đáp.

Olga cầm lấy chiếc điện thoại di động của Tsukuru một lần nữa và bấm

theo số máy để lại trong lời nhắn. Sau mấy hồi chuông thì có người xuất
hiện ở đầu dây bên kia, Olga nói chuyện thật duyên dáng với người phía bên
kia bằng tiếng Phần Lan. Cô giải thích điều gì đó, rồi người kia hỏi lại, và cô
tiếp tục giải thích một cách ngắn gọn. Cái tên Eri mấy bận phát ra từ miệng
cô. Sau vài lần trao đi đổi lại như thế, cuối cùng người ở đầu dây bên kia
dường như cũng đã hài lòng. Olga cầm bút bi lên, viết cái gì đó vào giấy
nhớ. Sau đó lịch sự nói lời cảm ơn rồi dập máy.

“Mọi chuyện đều ổn.” Olga nói.

“Tốt quá.”

“Đó là một gia đình có họ Haatainen, tên của anh chồng là Edward.

Anh ta có một ngôi nhà ven hồ ở ngoại ô thành phố Hameenlinna nằm về
phía Tây Bắc Helsinki và hiện đang nghỉ hè tại đó, tất nhiên là cùng với chị
Eri và lũ trẻ.”

“Bằng cách nào cô có thể dò hỏi được ngần ấy thông tin mà không cần

nhắc đến tên tôi?”

Olga cười tinh nghịch. “Tôi phải nói dối một tí tẹo. Tôi đóng giả làm

nhân viên chuyển phát nhanh của FedEx. Tôi hỏi là có thể chuyển tiếp một
bưu phẩm nhỏ được gửi từ Nagoya Nhật Bản cho chị Eri tới đâu thì được.
Anh chồng nghe máy, thấy tôi nói thế thì ngay lập tức cho tôi biết nơi cần
chuyển đến, và đây là địa chỉ.”

Nói rồi, cô đưa mẩu giấy nhớ cho gã. Đoạn cô đứng dậy, đi tới quầy

hướng dẫn, xin về một tấm bản đồ đơn giản của vùng phía Nam Phần Lan.
Cô trải tấm bản đồ ra, lấy bút bi đánh dấu vào Hameenlinna.

“Đây là Hameenlinna. Tôi sẽ tra ra vị trí chính xác ngôi nhà mùa hè của

họ bằng Google. Hôm nay thì văn phòng đóng cửa mất rồi, nên ngày mai tôi
sẽ in ra cho anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.