TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 206

“Từ đây tới Hameenlinna mất bao xa?”

“Để tôi xem nào, về khoảng cách thì cỡ chừng một trăm cây số, còn đi

bằng ô tô từ đây, nếu tính dư ra thì có lẽ mất khoảng một tiếng rưỡi. Đường
cao tốc chạy thẳng một mạch tới chỗ họ. Cũng có thể đi tới thành phố bằng
đường sắt, nhưng muốn đi tiếp đến nhà họ thì cần phải thuê xe.”

“Tôi sẽ thuê xe tự lái.”

“Ở Hameenlinna có tòa lâu đài tuyệt đẹp nằm bên hồ, và ngôi nhà mà

Sibelius từng sống, nhưng chắc là anh Tazaki còn có việc quan trọng hơn
những thứ ấy. Ngày mai, lúc nào tiện anh ghé qua văn phòng tôi được
không? Văn phòng mở cửa từ chín giờ. Gần văn phòng có một điểm cho
thuê xe tự lái, nên tôi sẽ thu xếp để anh có thể thuê xe vào bất cứ lúc nào.”

“Cô ở gần đây thật là may cho tôi quá.” Tsukuru nói lời cảm ơn.

“Nếu là bạn thân của Sara, thì cũng là bạn thân của tôi.” Olga nháy mắt

nói. “Mong là anh sẽ gặp được chị Eri. Và giá như có thể làm cho chị ấy
ngạc nhiên thật sự.”

“Tôi cũng mong là vậy. Vì đó là mục đích mà tôi sang đây.”

Olga tỏ ra hơi băn khoăn, đoạn quả quyết hỏi gã. “Chuyện này không

liên quan đến tôi, nhưng anh đã cất công lặn lội sang đây để gặp chị ấy thì
chắc phải có việc gì đó rất quan trọng đúng không?”

“Có thể đối với tôi thì quan trọng.” Tsukuru nói. “Nhưng chưa chắc đã

quan trọng với cô ấy. Vì thế tôi mới phải sang đây để xác nhận lại điều này.”

“Chuyện xem ra có vẻ phức tạp nhỉ.”

“Có lẽ nó phức tạp hơn những gì mà tôi có thể giải thích được bằng vốn

tiếng Anh của mình.”

Olga bật cười. “Cuộc đời chúng ta có những thứ thật khó để giải thích

dù bằng ngôn ngữ nào.”

Tsukuru gật đầu. Luôn nghĩ ra những câu châm ngôn về cuộc đời có khi

là đặc tính chung của người Phần Lan thật. Phải chăng những mùa đông dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.