TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 212

15

Bảy giờ sáng, tiếng điện thoại báo thức đổ chuông, nhờ thế gã mới mở

được mắt. Gã có cảm giác mình đã ngủ một giấc khá dài và sâu, toàn thân tê
dại một cách khoan khoái. Sự tê dại ấy còn kéo dài cho đến tận lúc gã tắm
gội, cạo râu và đánh răng xong. Bầu trời bị phủ kín bởi một màn mây mỏng,
nhưng không có dấu hiệu gì cho thấy mưa sẽ rơi. Tsukuru thay quần áo,
dùng bữa sáng đơn giản theo kiểu buffet tại nhà hàng của khách sạn.

Chín giờ hơn, gã tới văn phòng của Olga. Đó là một văn phòng xinh

xắn nằm ở lưng chừng con dốc, ngoài Olga ra chỉ có thêm một người đàn
ông cao lêu nghêu với đôi mắt như mắt cá. Người đàn ông đang quay mặt
vào chiếc điện thoại và giải thích điều gì đó. Trên tường là những tấm áp
phích nhiều màu chụp các vùng ở Phần Lan. Olga đưa cho Tsukuru mấy tờ
bản đồ đã in. Từ thành phố Hameenlinna đi men theo hồ một đoạn sẽ bắt
gặp một thị trấn nhỏ, ở đó có nhà nghỉ mùa hè của gia đình Haatainen, vị trí
đó đã được đánh dấu x. Hồ nước hẹp giống như một con kênh đào, vừa uốn
lượn vừa chạy dài tít tắp. Hẳn nó đã bị khoét sâu bởi một dòng băng hà di
chuyển cách nay mấy vạn năm.

“Tôi nghĩ anh sẽ tìm được đường dễ dàng thôi.” Olga nói. “Phần Lan

khác với Tokyo hay New York. Lưu lượng giao thông không nhiều, nên cứ
theo biển báo trên đường mà đi và đừng có đâm vào nai sừng tấm thì nhất
định sẽ tới nơi.”

Tsukuru nói lời cảm ơn.

“Tôi đã đặt xe, một chiếc Volkswagen Golf mới chỉ chạy được hai

nghìn cây số. Tiền thuê xe họ cũng bớt cho một chút gọi là.”

“Cảm ơn cô. Rất tuyệt.”

“Cầu cho anh mọi chuyện tốt đẹp, bởi vì anh đã cất công sang tới tận

Phần Lan mà.” Olga mỉm cười nói. “Nếu gặp khó khăn, hãy gọi điện cho
tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.