TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 214

màn mây mỏng. Mặt trời không hề ló dạng, chỉ có thể thấy một đường viền
lờ mờ màu cam trên không trung. Gã phải khoác thêm một chiếc áo len
mỏng ra bên ngoài áo phông Polo vì gió thổi qua quảng trường khiến gã
thấy gai gai.

Hầu như chẳng có bóng dáng du khách ở Hameenlinna, chỉ thấy những

người ăn mặc bình thường xách túi mua sắm đi qua đi lại. Dọc con đường
nằm ở trung tâm thành phố cũng chỉ toàn những cửa hàng buôn bán bày các
đồ thực phẩm và tạp hóa phục vụ cho nhu cầu thường nhật của dân địa
phương, hoặc những người sống trong biệt thự, hơn là cho khách du lịch.
Đối diện phía bên kia quảng trường là một nhà thờ lớn. Một ngôi nhà thờ lè
tè có những chóp mái hình tròn màu xanh lục. Lũ chim đen bay hàng đàn tất
bật từ mái nhà này sang mái nhà kia, như những trận sóng sỏi. Bọn chim
mòng trắng vừa quan sát xung quanh bằng đôi mắt không chút lơ là, vừa
bước đi chậm rải trên nền lát đá của quảng trường.

Bên cạnh quảng trường có một dãy mấy chiếc xe đẩy bán rau quả, gã

mua một túi sơ ri ở đó, rồi ngồi ăn trên ghế đá. Trong lúc đang ăn sơ ri, có
hai bé gái trạc mười hoặc mười một tuổi tiến lại gần, chăm chú nhìn gã từ
cách đó một chút. Hẳn là không có nhiều người châu Á đến đây. Một cô bé
cao lêu nghêu, da trắng, còn cô bé kia thì có tàn nhang trên đôi má nắm
nắng, cả hai đều buông xõa tóc. Tsukuru quay sang cười với hai cô bé.

Hai cô rón rén tiến lại gần gã giống như lũ chim mòng đầy cảnh giác.

“Người Trung Quốc?” Cô bé cao hơn hỏi bằng tiếng Anh.

“Người Nhật Bản.” Tsukuru nói. “Tuy gần nhau, nhưng hơi khác một

chút.”

Hai cô bé lắc đầu liền mấy cái.

“Người Phần Lan.” Cô bé tàn nhang trả lời với vẻ mặt nghiêm túc.

“Thì cũng giống như vậy đấy.” Tsukuru nói. “Tuy gần nhau, nhưng hơi

khác một chút.”

Hai cô bé gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.