TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 219

“Chiếc cốc đó là do con gái lớn của tôi làm đấy.” Edward mỉm cười

nói. “Tất nhiên người nung nó trong lò là tôi.”

Mắt anh ta màu xám nhạt trông dịu dàng, thật hợp với màu vàng sậm

của râu và tóc. Tsukuru có một thiện cảm vô cùng tự nhiên đối với người
đàn ông này. Anh ta là kiểu người hợp với rừng cây và hồ nước, hơn là cuộc
sống chốn thị thành.

“Anh Tazaki chắc là đến đây vì có việc muốn gặp Eri phải không?”

Edward hỏi.

“Vâng, tôi đến để gặp cô Eri.” Tsukuru nói. “Cô Eri hiện có ở đây

không ạ?”

Edward gật đầu. “Eri đang ở đây. Bây giờ cô ấy đang ra ngoài đi dạo

sau bữa ăn cùng bọn trẻ, chắc đang thả bộ ven hồ. Ở đây có một con đường
đi dạo tuyệt lắm. Theo lệ thì con chó luôn về sớm hơn một tẹo, nên chắc là
cô ấy sẽ về ngay bây giờ.”

“Tiếng Nhật của anh giỏi quá.” Tsukuru nói.

“Tôi từng sống ở Nhật năm năm, Gifu và Nagoya. Tôi học nghề gốm

Nhật Bản ở đó, không biết tiếng Nhật thì chẳng làm được gì.”

“Anh quen cô Eri ở đó phải không?”

Edward bật ra một tiếng cười vui vẻ. “Đúng vậy. Tôi bị đổ chóng vánh

quá. Chúng tôi cử hành hôn lễ ở Nagoya tám năm trước, sau đó cùng quay
về Phần Lan. Hiện giờ tôi làm đồ gốm ở đây. Dạo mới về Phần Lan, tôi có
làm nhân viên thiết kế cho công ty ARABIA một thời gian, nhưng tôi vẫn
thích có một công việc riêng nên chuyển sang làm nghề tự do từ hai năm
trước. Tôi cũng dạy cả ở trường đại học trên Helsinki, tuy chỉ hai buổi một
tuần.”

“Hè nào anh cũng tới nghỉ ở đây à?”

“Phải, tôi sống ở đây từ đầu tháng Bảy cho đến giữa tháng Tám. Ngay

gần đây tôi có một xưởng gốm nhỏ dùng chung với bạn bè. Tôi bắt đầu công
việc ở đó từ sáng sớm, nhưng trưa sẽ về nhà ăn. Buổi chiều tôi chủ yếu dành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.