TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 220

thời gian cùng gia đình, đi dạo hoặc đọc sách, thỉnh thoảng cả nhà lại đi
câu.”

“Chỗ này tuyệt thật đấy.”

Edward nở nụ cười sung sướng. “Cảm ơn anh. Xung quanh đây rất yên

tĩnh, công việc cũng tiến triển tốt. Chúng tôi sống đơn giản. Lũ trẻ cũng
thích nơi này, chúng có thể tiếp xúc với thiên nhiên.”

Chiếc kệ gỗ được gắn từ dưới sàn cho tới tận sát trần nhà, che kín cả

một mặt tường trát vữa trắng trong căn phòng, trên đó bày biện những đồ
gốm chắc hẳn do anh ta tự nung. Ngoài ra hầu như chẳng có thứ gì đáng
được gọi là đồ trang trí. Chỉ có chiếc đồng hồ tròn giản dị treo trên tường,
một bộ dàn âm thanh gọn nhẹ và một chồng đĩa CD được để trên nóc cái tủ
gỗ cũ nom có vẻ chắc chắn.

“Khoảng một phần ba số tác phẩm bày trên cái kệ đó là do Eri làm.”

Edward giới thiệu, giọng nói pha lẫn âm hưởng tự hào. “Nói thế nào nhỉ, cô
ấy có một tài năng tự nhiên. Đó là một thứ bẩm sinh, nó thấm đẫm trong các
tác phẩm. Tôi ký gửi tác phẩm của cô ấy ở vài cừa hàng trên Helsinki, tại
một số chỗ, chúng thậm chí còn được ưa chuộng hơn cả của tôi.”

Tsukuru hơi ngỡ ngàng, gã chưa bao giờ nghe nói đến việc Đen tỏ ra

hứng thú với nghề gốm.

“Tôi không biết là cô ấy làm gốm.” Tsukuru nói.

“Từ độ bước qua tuổi hai mươi, Eri bắt đầu hứng thú với nghề gốm.

Sau khi tốt nghiệp một trường đại học bình thường, cô ấy tiếp tục học ở
khoa Mỹ nghệ Đại học Nghệ thuật tỉnh Aichi. Chúng tôi đã gặp nhau ở đó.”

“Vậy à. Tôi thì hầu như chỉ biết cô ấy của cái thời trước hai mươi tuổi.”

“Là bạn thời trung học?”

“Đúng vậy.”

“Anh Tazaki Tsukuru.” Edward nhắc lại tên gã, lim dim mắt và lần về

ký ức. “Nói đến mới nhớ, tôi đã từng nghe Eri kể chuyện về anh. Một thành
viên trong nhóm bạn năm người rất thân, ở Nagoya. Có đúng vậy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.