TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 221

“Vâng, đúng vậy. Chúng tôi đã từng thuộc về một nhóm.”

“Có ba người trong nhóm đã tới dự hôn lễ của chúng tôi ở Nagoya. Đỏ,

Trắng và Xanh. Hình như là thế đúng không nhỉ? Những con người đầy màu
sắc.”

“Chính xác là như vậy.” Tsukuru nói. “Đáng tiếc là tôi đã không thể

tham dự.”

“Nhưng bây giờ thì chúng ta đang được gặp nhau ở đây.” Anh ta nói, và

nở một nụ cười ấm áp. Đám râu má rung rinh trên mặt như những ngọn lửa
trại thân mật. “Anh Tazaki sang Phần Lan du lịch?”

“Đúng vậy.” Tsukuru đáp. Nếu nói thật sẽ phải giải thích dài dòng. “Tôi

đi du lịch tới Helsinki, rồi bất chợt nảy ra ý định gặp Eri vì nhận ra rằng đã
lâu rồi chúng tôi chưa gặp nhau, và thế là tôi tới đây. Tôi xin lỗi vì đã không
liên lạc trước, hy vọng không quấy rầy anh.”

“Không hề, không hề, sao lại quấy rầy được chứ. Tôi rất hoan nghênh.

Chào mừng anh đã tới một nơi xa xôi thế này. Thật may là còn có tôi ở nhà.
Eri chắc chắn sẽ rất vui.”

Hy vọng là cô ấy vui, Tsukuru nhủ thầm.

“Tôi xem các tác phẩm ở đây được chứ?” Gã chỉ vào những món đồ

gốm bày trên kệ, hỏi Edward.

“Chắc chắn rồi. Anh có thể chạm vào chúng. Tác phẩm của tôi và của

Eri được bày lẫn với nhau, nhưng ấn tượng rất khác nhau, nên không cần
giải thích chắc anh cũng sẽ nhận ra ngay cái nào là của ai.”

Tsukuru đến bên mép tường, lần lượt xem từng món đồ bày trên đó.

Quá nửa trong số ấy là các vật dụng thực tế có thể đem dùng trên bàn ăn như
đĩa, chén, cốc. Ngoài ra còn có thêm một vài lọ hoa và bình.

Đúng như lời Edward, chỉ cần liếc qua cũng có thể nhận thấy sự khác

biệt giữa các tác phẩm của anh ta và của Eri. Những món có lớp men nhẵn
mịn, sử dụng gam màu phấn là tác phẩm của Edward. Màu sắc chỗ đậm, chỗ
nhạt, tạo nên những khoảng sáng tối mơ hồ như thể gió thổi hay nước trôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.