TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 250

xấu hổ về bản thân.”

“Nếu là chuyện của mình thì cậu đừng bận tâm.” Tsukuru nói. “Bằng

cách này cách kia, mình đã vượt qua được thời kỳ nguy khốn nhất. Mình đã
xoay xở để bơi được qua vùng biển đêm một mình. Mỗi đứa bọn mình đều
đã gắng hết sức để sống tiếp trên con đường đời của mỗi đứa. Và nếu nhìn
rộng ra, dù cho lúc đó bọn mình có đưa ra những nhận định khác, lựa chọn
cách hành động khác thì có lẽ cuối cùng bọn mình vẫn sẽ chịu sự an bài
giống như bây giờ, dẫu rằng có thể có chút sai số nào đó. Mình cảm thấy
thế.”

Eri cắn môi, rút vào suy nghĩ một mình trong chốc lát, rồi cất tiếng

“Tsuruku này, cho mình biết một điều được không?”

“Bất cứ điều gì.”

“Giả sử rằng, hồi ấy mình dám thổ lộ với cậu là mình thích cậu, thì cậu

có chịu nhận mình làm người yêu không?”

“Đột nhiên bị cậu đứng trước mặt và nói ra điều ấy thì chắc mình

không dám tin.” Tsukuru nói.

“Tại sao?”

“Vì mình chưa bao giờ hình dung ra việc có ai đó thích mình và muốn

mình làm người yêu.”

“Cậu dịu dàng, bảnh bao, điềm đạm, và ngay từ hồi đó đã xác định

được cách sống riêng, lại còn đẹp trai nữa.”

Tsukuru lắc đầu. “Mình có một bộ mặt rất nhàm chán. Mình chưa bao

giờ thích cái mặt mình cả.”

Eri tủm tỉm cười. “Có lẽ vậy. Có lẽ thực ra thì cái mặt cậu khá nhàm

chán, và đầu óc mình bị làm sao đó. Nhưng ít ra thì đối với một con bé mười
sáu tuổi ngốc nghếch, cậu vẫn mười phần đẹp trai đấy. Mình từng nghĩ thật
tuyệt biết bao nếu có một người yêu như cậu.”

“Mình chẳng có cái gì giống như cá tính.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.