TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 258

cái đã. Một nhà ga đặc biệt dành cho cô ấy, một nhà ga mà con tàu luôn
muốn dừng lại dù thực ra chẳng có việc gì ở đó. Cậu hãy hình dung ra một
nhà ga như thế, và đem đến cho nó những màu sắc và dáng hình cụ thể, rồi
lấy đinh khắc tên cậu lên nền móng, và thổi hồn vào trong đó. Cậu có cái
sức mạnh ấy. Chẳng phải cậu đã vượt qua vùng biển lạnh lẽo trong đêm tối
một mình đấy thôi.”

Eri mời gã ở lại đến sau bữa tối.

“Ở đây có thể đánh được những con cá hồi béo ngậy và tươi ngon.

Cách chế biến rất đơn giản, chỉ là nướng với rau thơm, nhưng mà ngon
tuyệt. Hay cậu ở lại ăn cơm với gia đình mình.”

“Cảm ơn cậu. Nhưng mình nghĩ mình phải đi rồi. Mình muốn về

Helsinki trong lúc trời sáng.”

Eri bật cười. “Trong lúc trời còn sáng? Này, bây giờ đang là mùa hè

Phần Lan đấy. Ở đây trời gần như còn sáng trưng tới tận nửa đêm cơ.”

“Kể cả là như thế.” Tsukuru nói.

Eri hiểu tâm trạng của gã.

Cô nói. “Cảm ơn cậu đã từ xa lặn lội tới thăm mình. Thật vui khi được

nói chuyện với cậu như thế này. Thật đấy. Mình như trút đi được những
vướng bận trong lòng bấy lâu. Tất nhiên, không phải mọi thứ đều đã được
giải quyết một cách nhẹ nhàng, nhưng về phần mình, mình đã được giải
thoát rất nhiều.”

“Mình cũng vậy.” Tsukuru nói. “Cậu đã giải thoát cho mình rất nhiều.

Được gặp chồng và các con gái cậu, mình cũng hiểu hơn về cuộc sống của
cậu ở đây. Riêng điều đó thôi cũng đáng để mình tới Phần Lan rồi.”

Hai người ra khỏi căn nhà gỗ và đi bộ tới chỗ đậu chiếc Volkswagen

Golf, thật chậm rãi như để khẳng định lại ý nghĩa trong từng bước chân. Sau
đó, họ ôm nhau lần cuối. Lần này thì cô không khóc. Gã có thể cảm thấy
được nụ cười hiền hòa của cô sau gáy. Đôi bầu vú nảy nở căng tràn nguồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.