TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 26

Nàng hỏi. “Và việc bốn người kia ở lại Nayoga là vì họ không muốn

giải tán cái cộng đồng đẹp đẽ ấy?”

“Bước sang năm lớp mười hai, cả nhóm chúng tôi đã trao đổi với nhau

về bước đường tương lai của mỗi đứa. Trừ tôi ra, bốn người còn lại nói rằng
họ sẽ ở lại Nagoya và học tại các trường địa phương. Không ai nói ra miệng,
nhưng rõ ràng là họ làm vậy vì không muốn nhóm tan rã.”

Nếu nhìn vào thành tích học tập, việc thi đậu vào ngay cả Đại học

Tokyo cũng là việc chẳng khó khăn gì với Đỏ, hơn nữa cha mẹ và thầy chủ
nhiệm cũng ra sức khuyến khích cậu ta như vậy. Còn nói về Xanh, với khả
năng chơi thể thao của mình, cậu ta hoàn toàn có thể nhận được lời mời của
một trường đại học danh tiếng tầm cỡ quốc gia. Tính cách của Đen hợp với
cuộc sống tự do ở một thành phố hào nhoáng và đầy kích thích về mặt trí óc,
nên đáng lý ra cô phải vào một trường đại học tư thục ở Tokyo mới đúng.
Nagoya tất nhiên cũng là một đô thị lớn, nhưng xét trên phương diện văn
hóa, và nếu đem so với Tokyo thì không thể phủ nhận được cái ấn tượng
rằng đó chỉ là một thành phố địa phương hơi hơi lớn mà thôi. Mặc dầu vậy,
họ vẫn lựa chọn việc ở lại Nagoya, vào một trường đại học thấp hơn một bậc
so với khả năng của mình. Nhưng riêng Trắng thì chắc chắn ngay từ đầu đã
không có ý định rời bỏ Nagoya kể cả khi không có nhóm. Cô không phải
kiểu người hăng hái vươn ra bên ngoài để tìm kiếm sự kích thích.

“Họ hỏi tôi, cậu thì thế nào, tôi đáp, tớ chưa có ý định gì rõ rệt. Nhưng

trên thực tế vào thời điểm ấy, tôi đã quyết tâm sẽ tới Tokyo. Ngay bản thân
tôi, nếu được, cũng muốn ở lại Nagoya, vào một trường đại học nhàng
nhàng nào đó ở địa phương, học hành lấy lệ để được vui vầy cùng chúng
bạn. Xét theo nhiều nghĩa, như thế nhàn nhã hơn, vả chăng gia đình cũng hy
vọng tôi làm vậy. Mọi người đều ngầm mong tôi sau khi hết đại học sẽ nối
nghiệp cái công ty mà bố tôi đang điều hành. Nhưng tôi hiểu, nếu tôi không
lên Tokyo thế nào rồi tôi cũng hối tiếc. Tôi muốn phải vào bằng được lớp
seminar của vị giáo sư đó.”

“Tôi hiểu.” Sara nói. “Thế khi biết cậu sẽ lên Tokyo, những người khác

cảm thấy thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.