TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 270

bản nhạc khó, có cấu trúc phức tạp, đòi hỏi kỹ thuật diễn tấu ở trình độ cao.
Hơn nữa, đó lại là bản nhạc mới tinh đối với gã. Dẫu vậy, vừa liếc qua bản
ký âm, Tsukuru đã ngay lập tức nắm bắt được hình thù và chuyển thành âm
thanh cái thế giới được diễn tả trong đó, giống như hình dung ra những đối
tượng lập thể từ một bản thiết kế rối rắm. Gã được ban cho cái năng lực đặc
biệt ấy. Và mười đầu ngón tay được tôi luyện của gã lướt khắp bàn phím
như một cơn gió lốc. Một trải nghiệm thật sự tuyệt vời, tới mức như tối tăm
mặt mũi. Cái trải nghiệm mà ở đó gã có thể giải mã trong chớp mắt và chuẩn
xác hơn bất kỳ ai cả một đại dương đầy ngộn những ám hiệu rối tinh, rồi lập
tức ban cho chúng những hình thù chính xác.

Trong lúc vô thức biểu diễn thứ âm nhạc ấy, cơ thể gã bỗng bị một linh

cảm giống như tia sét của buổi chiều hè sắc nhọn xuyên thấu. Đó là thứ âm
nhạc mang một cấu trúc đồ sộ đòi hỏi những kỹ thuật bậc thầy, đồng thời
cũng đẹp trọn vẹn và đầy nội tâm. Nó diễn tả hình dạng hành vi sống của
con người một cách tuyệt đối chân thực, tinh tế và lập thể. Đó là một thứ
hình dạng quan trọng của thế giới, chỉ có thể diễn tả thông qua âm nhạc. Gã
cảm thấy tự hào vì có thể trình bày thứ âm nhạc ấy bằng chính đôi tay của
mình, một niềm sung sướng mãnh liệt làm sống lưng gã run lên.

Nhưng tiếc thay, hình như các khán giả trước mặt gã lại không nghĩ thế.

Họ ngọ nguậy cơ thể một cách khó chịu và có vẻ như đang rất chán ngán,
bực bội. Tiếng ghế dịch chuyển và tiếng ho hắng của họ vọng tới tai gã. Cái
quái gì vậy, mọi người chẳng hiểu gì về giá trị của thứ âm nhạc này!

Gã đang biểu diễn ở một nơi giống như đại khán phòng trong cung

đình. Sàn được lát bằng đá hoa cương nhẵn thín, trần rất cao, chính giữa là
cửa sổ trần lấy sáng. Mọi người đang ngồi trên những chiếc ghế trang nhã và
nghe nhạc. Có lẽ vào khoảng năm mươi người, những bậc quý phái, ăn diện
chỉnh tề, và có lẽ họ cũng là những con người có học. Nhưng tiếc thay, họ
lại không có khả năng cảm thụ được bản chất siêu việt của thứ âm nhạc này.

Cùng với thời gian, tiếng động do mọi người tạo ra mỗi lúc một lớn

hơn, mỗi lúc một chói tai hơn. Chẳng mấy chốc, chúng thậm chí lấn át cả
tiếng nhạc mà không gì ngăn nổi. Rồi cuối cùng, chính tai gã cũng hầu như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.