TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 78

Midorikawa gật đầu. “Tất nhiên. Nó hoàn toàn đáng giá. Tớ dám đảm

bảo về điều này.”

Chàng thanh niên Haida trầm tư hồi lâu.

“Sao rồi?” Midorikawa nở một nụ cười và hỏi. “Cậu cũng bắt đầu quan

tâm tới việc nhận lấy chiếc thẻ bài đó rồi phải không?”

“Tôi muốn hỏi một chuyện.”

“Chuyện gì nào?”

“Có lẽ nào, tôi cũng là kẻ phát ra thứ màu sắc và ánh sáng như thế?

Cũng thuộc vào số một phần một nghìn hoặc một phần hai nghìn ấy?”

“Đúng vậy. Tớ lập tức nhận ra ngay khi nhìn thấy cậu lần đầu tiên.”

“Nghĩa là tôi cũng thuộc một trong số những kẻ đang đi tìm sự thăng

hoa.”

“Ồ, phải nói thế nào nhỉ. Câu hỏi đó thì tớ chịu thua. Tớ tưởng đấy là

câu hỏi mà cậu phải đặt ra cho chính mình chứ?”

“Nhưng đằng nào thì ông Midorikawa cũng không có ý định trao vào

tay ai chiếc thẻ bài ấy mà.”

“Xin lỗi cậu.” Nghệ sẽ piano nói. “Tớ sẽ chết. Tớ không định nhường

cái quyền đó cho ai. Tớ giống như một nhân viên bán hàng không nghĩ đến
việc bán sản phẩm.”

“Nếu ông Midorikawa chết, chiếc thẻ bài ấy sẽ ra sao?”

“Ồ. Điều đó thì tớ cũng không biết. Sẽ ra sao nhỉ? Có thể nó sẽ biến

mất cùng với tớ. Hoặc, có thể vẫn tồn tại dưới hình thức nào đó. Và rồi có
thể lại được chuyền từ tay người này sang tay người khác. Giống như chiếc
nhẫn của Wagner vậy. Điều đó thì tớ không biết, mà thú thực cũng chẳng
quan tâm. Bởi lẽ những gì xảy ra sau khi tớ chết không thuộc phần trách
nhiệm của tớ.”

Haida đang cố gắng sắp xếp lại trình tự của các vấn đề trong đầu.

Nhưng không thể nào sắp xếp nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.