TAZAKI TSUKURU KHÔNG MÀU VÀ NHỮNG NĂM THÁNG HÀNH HƯƠNG - Trang 86

“Chưa. Thú thật, tôi chưa môt lần rời khỏi nước Nhật. Tôi không có cơ

hội ra nước ngoài công tác, vả lại cũng ngại đi du lịch nước ngoài một
mình.”

“Singapore thú vị lắm đó. Món ăn ngon này, khách sạn nghỉ dưỡng thì

tuyệt vời, mà lại ở rất gần nữa chứ. Giá như tôi có thể dẫn cậu đi.”

Hẳn là sẽ rất tuyệt nếu được đi du lịch nước ngoài cùng nàng, một

chuyến đi chỉ có hai người, gã thầm tưởng tượng.

Tsukuru chỉ uống một ly vang như thường lệ, trong khi Sara uống nốt

chỗ còn lại trong bình. Cơ thể nàng hẳn là có khả năng dung nạp tốt, thể nên
cho dù uống bao nhiêu, sắc mặt nàng cũng hầu như không thay đổi. Gã chọn
món bò hầm, còn nàng chọn món vịt rô ti. Sau khi dùng hết món chính, nàng
gọi tráng miệng sau một hồi đắn đo, Tsukuru gọi cà phê.

“Sau dạo gặp cậu lần trước, tôi đã nghĩ rất nhiều.” Sara mở đầu câu

chuyện trong lúc uống hồng trà tráng miệng. “Về bốn người bạn thời cấp ba
của cậu. Về cái cộng đồng hoàn mỹ, và sự hoà hợp trong đó.”

Tsukuru hơi gật đầu. Rồi tiếp tục chờ đợi câu chuyện của nàng.

Sara nói: “Câu chuyện về nhóm năm người bọn cậu rất thú vị. Vì tôi

chưa từng trải qua chuyện đó bao giờ.”

“Không chừng sẽ tốt hơn nếu đừng có cái trải nghiệm ấy ngay từ đầu.”

Tsukuru lên tiếng.

“Vì cuối cùng nó chẳng để lại gì hơn một vết thương trong lòng cậu?”

Gã gật đầu.

“Tôi hiểu tâm trạng đó.” Sara nheo mắt nói. “Nhưng, cho dù cuối cùng

cậu đã gặp phải một kết cục đau lòng và thất vọng, thì tôi vẫn cảm thấy cơ
duyên được gặp gỡ bọn họ là điều may mắn đối với cậu. Giữa những con
người khác nhau có thể gắn bó mật thiết đến như vậy về tâm hồn không phải
điều dễ gặp. Và sự gắn bó ấy chỉ hình thành khi hội đủ năm người, đó chẳng
phải là một kỳ tích sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.