TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 173

hồi danh dự bèn bảo: - Không, để con đi. Thầy ở đây. Con sẽ thận trọng
tiến đến. Con nhỏ người và nhẹ hơn. Khi nào con thấy không có gì nguy
hiểm, con sẽ gọi thầy.
Thế rồi tôi bước tới. Ép mình sát tường, đi rón rén nhẹ như mèo, tôi đi
xuyên suốt ba phòng và đến ngưỡng căn phòng le lói ánh đèn. Tôi trườn
theo bức tường đến cột dọc rầm cửa bên mặt và ghé mắt nhìn vào phòng.
Không một bóng người. Có một ngọn đèn đặt trên bàn đang chập chờn bốc
khói. Nó có vẻ giống một lư hương không nắp. Nó không có lửa ngọn,
nhưng có một thứ ánh sáng tro âm ỉ đốt một thứ gì đó. Tôi thu hết can đảm
bước vào. Trên bàn bên cạnh lư hương có một quyển sách màu sắc sặc sỡ
mở sẵn. Tôi đến gần và thấy trên trang giấy có bốn sọc màu khác nhau:
vàng, son, ngọc lam, đất nung và một con quái vật khủng khiếp. Đó là một
con rồng khổng lồ mười đầu, kéo theo sau nó sao trời và dùng đuôi đập
chúng xuống đất. Đột nhiên, tôi thấy con rồng lớn lên bội phần, vảy bên
hông nó hóa thành một khu rừng, lấp lánh bọn cánh cam ào ạt bay ra khỏi
trang giấy, lượn vòng quanh đầu tôi. Tôi hất đầu ngẩng lên thì nhìn thấy
trần nhà ép sát xuống thân tôi, rồi nghe thấy tiếng rít của hàng nghìn con
rắn, không khủng khiếp mà lại quyến rũ. Rồi một phụ nữ hiện ra, tắm mình
trong ánh sáng, kề mặt nàng sát mặt tôi, hơi thở nhè nhẹ. Tôi thẳng tay đẩy
nàng ra, và tay tôi dường như chạm vào những quyển sách trên kệ đối diện
vì nó mọc dài ra quá khổ. Tôi không còn biết trời đất gì nữa. Ở giữa phòng,
tôi thấy Berengar trừng trừng mắt nhìn tôi và nhếch mép cười căm phẫn,
đầy nhục dục. Tôi lấy tay che mặt và tay tôi giống như móng có màng nhầy
nhụa của chân cóc. Tôi nghĩ mình đã khóc to vì trong miệng có vị chua. Tôi
lao mình vào vực đen thăm thẳm, dường như đang há rộng mãi đưới chân
tôi, và tôi không biết gì nữa.
Tôi tỉnh dậy, tưởng chừng như mình đã trải qua nhiều thế kỷ, nghe có ai vỗ
vào đầu. Tôi nằm dài trên sàn nhà, còn thầy William đang vả vào má tôi.
Mở mắt ra, tôi thấy mình đang ở trong một phòng khác có treo bảng tên
Requiescant a laborius suis” (18) ;
Thầy William thì thầm vào tai tôi - Tỉnh dậy, tỉnh dậy nào, Adso, không có
gì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.