TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 174

Tôi nói trong mê sảng- Có đủ thứ… Con quái vật đằng kia…
- Không có quái vật nào hết. Thầy thấy con lảm nhảm ở dưới chiếc bàn đặt
quyển sách Mặc khải của nhóm Mozarab (19). Nhưng thầy ngửi mùi, biết
ngay con đã hít một chất gì đó nguy hiểm nên phải bồng con đi ngay. Đầu
thầy hãy còn choáng váng.
- Nhưng con đã thấy gì?
- Không thấy gì cả. Quả thật ai đó đã đốt một chất gì đó có khả năng gây ảo
giác. Thầy nghe mùi quen quen: đó là một chất của người Ả Rập. Vậy là
chúng ta đã giải thích được sự bí ẩn của ảo giác. Ai đó ban đêm đã bỏ các
loại dược thảo huyền ảo vào đấy để dọa khách không mời rằng có những
hồn ma canh gác thư viện. Thế con cảm thấy thế nào?
Tuy vẫn còn hoang mang, tôi cố hết sức hồi tưởng ảo giác của mình và kể
cho thầy William nghe. Thầy cười bảo: - Phân nửa điều con kể xuất phát từ
trí tưởng tượng dựa trên những gì con thoáng thấy trong quyển sách, phần
còn lại nói lên ước vọng và nỗi sợ hãi của con. Đây là tác dụng do một số
cây thuốc tạo ra. Mai chúng ta sẽ nói chuyện này với Severinus. Thầy nghĩ
Huynh ấy biết nhiều hơn chúng ta tưởng. Chúng thuần túy chỉ là dược thảo,
không cần đến sự pha chế quỉ quái như Sư huynh ngành kính đã bảo ta.
Dược thảo, gương soi… Nơi tàng trữ những kiến thức cấm kỵ này được
canh giữ bởi vô số công cụ xảo quyệt nhất. Người ta dùng kiến thức để che
đậy, chớ không phải để quảng bá. Thầy không thích thế. Một tâm trí bệnh
hoạn đã chế ngự việc canh giữ thư viện. Nhưng đêm nay vất vả quá rồi,
chúng ta phải đi thôi. Con đã bị thất thần, cần có nước và khí trời. Cố mở
các cửa sổ này cũng hoài công, vì chúng quá cao, và có lẽ đã đóng kín mấy
chục năm nay rồi. Sao người ta lại có thể nghĩ rằng Adelmo đã từ đây lao
mình xuống vực nhỉ?
Thầy William bảo “Đi”. Nghe thì dễ. Chúng tôi biết chỉ có thể lên Thư viện
bằng tháp phía đông. Nhưng bây giờ chúng tôi đang ở đâu? Chúng tôi đã
hoàn toàn lạc hướng. Chúng tôi lang thang, sợ rằng sẽ chẳng bao giờ thoát
ra nơi này. Tôi vẫn lảo đảo và buồn nôn. Thầy William hơi lo cho tôi và
bực mình vì kiến thức của mình còn hạn chế. Nhưng việc đi lang thang này
giúp cho thầy nảy lên một sáng kiến cho ngày hôm sau: chúng tôi sẽ trở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.