TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 218

rấm rứt sợ hãi.
Cái sợ của người khác khiến kẻ đang sợ can đảm hơn bất kỳ thứ gì khác,
nhưng không phải tôi tiến đến cái bóng ấy vì sợ hãi. Đúng hơn, đầu tôi tràn
ngập một cảm giác ngây ngất như khi bị ảo giác trong Thư viện. Trong bếp
tỏa ra một mùi gì giống giống cái mùi tôi đã hít phải trong Thư viện đêm
hôm trước. Có lẽ không phải cùng một mùi, nhưng vì tôi quá căng thẳng
nên nó cũng có tác dụng tương tự. Tôi ngửi thấy mùi hăng hắc của đủ loại
gia vị làm nhiễm độc màng mũi lẫn cả đầu óc tôi nữa.
Trong khi lý trí tôi hét lên “quay lui", bảo phải tháo chạy khỏi cái bóng rên
rỉ kia, con yêu tinh mà Quỷ đã gọi đến cho tôi; thì trong tiềm thức tôi có
một cái gì đó thúc tới, như thể muốn dự phần vào một điều nhiệm mầu.
Thế là tôi đến gần bóng đen và nhờ ánh trăng từ cửa sổ cao, tôi nhận ra đó
là một phụ nữ đang run rẩy, một tay ghì chặt cái bọc vào ngực, vừa khóc
vừa nhích dần về phía miệng lò.
Cầu Chúa, cầu Mẹ Đồng trinh, và tất cả các thánh thần trên trời phù hộ con
thuật lại điều xảy ra khi ấy! Tôi chỉ muốn nói rằng một điều xấu đã xảy ra
và đáng lẽ chẳng nên kể lại, để khỏi làm bàng hoàng cả tôi lẫn bạn đọc.
Nhưng tôi đã quyết định phải kể lại toàn bộ sự thật của câu chuyện xa xưa
kia. Vậy xin kể hầu các bạn một thanh niên đã rơi vào bẫy của Quỷ sứ như
thế nào, để người đời sau nếu có gặp cảnh ấy có thể vượt qua được.
Vâng, đó là một phụ nữ, hay đúng hơn là một thiếu nữ. Vì ít khi được tiếp
xúc với người khác phái, tôi không biết nàng độ tuổi bao nhiêu. Chỉ biết
nàng rất trẻ, có lẽ khoảng đôi tám đôi chín hay đôi mươi gì đó. Tôi bàng
hoàng cảm nhận cái thực thể con người toát ra từ nhân dáng đó. Đây không
phải là một ảo giác, và dẫu sao tôi nghĩ đó là một thực thể tốt. Có lẽ vì nàng
đang run lẩy bẩy như cánh chim non trong tuyết giá, đang than khóc sợ hãi
tôi.
Nghĩ rằng bổn phận của mọi con chiên ngoan đạo là cứu vãn người đồng
loại, tôi hết sức nhẹ nhàng tiến đến nàng và dùng tiếng La-tinh trong sáng
bảo nàng chớ sợ, vì tôi là bạn chớ không phải là thù, chắc chắn không phải
là kẻ thù nàng đang kinh hãi.
Tôi nghĩ có lẽ vì ánh mắt dịu dàng của tôi nên con người ấy đã trấn tĩnh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.