TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 219

và tiến đến tôi. Tôi thấy nàng không hiểu tiếng La-tinh của tôi, nên liền
phản xạ nói bằng tiếng Đức bản xứ. Nàng vô cùng hoảng sợ, không hiểu vì
những âm thanh đó chói tai, lạ lùng với dân địa phương vùng này, hay vì
những âm thanh tôi phát ra nhắc nàng nhớ lại kinh nghiệm với binh sĩ xứ
tôi chăng? Tôi bèn mỉm cười, nghĩ rằng ngôn ngữ của cử chỉ và nét mặt dễ
truyền thông hơn từ ngữ, và thấy nàng lộ vẻ yên tâm. Nàng cũng cười đáp
lại và nói vài từ gì đó.
Tôi chỉ hơi hơi hiểu thổ ngữ của nàng, nhưng trong giọng nói của nàng, tôi
nhận ra những lời ngọt dịu, dường như nàng bảo tôi rằng: “Anh trẻ lắm,
anh xinh trai lắm…”. Một tu sinh từ bé đến lớn sống trong chủng viện rất
hiếm khi nghe ai nói đến vẻ đẹp của mình. Chúng tôi thường được răn là
nhan sắc thì chóng phai và phải xem thường nó. Nhưng kẻ thù thì có vô số
cạm bẫy, và tôi thú thật rằng lời khen tôi đẹp trai, dù có xảo trá đi nữa, sao
nghe êm tai quá, khiến lòng tôi xao xuyến khôn nguôi. Đặc biệt vì cô gái
vừa nói vừa vươn tay ra, các đầu ngón tay nàng mơn trớn đôi má nhẵn nhụi
của tôi. Tôi sướng điên lên, nhưng khi ấy trong lòng chẳng cảm thấy một tí
gì tội lỗi. Đấy chính là sức mạnh của Quỷ sứ khi nó thử thách và muốn đẩy
ân đức ra khỏi tâm hồn chúng ta.
Đột nhiên, người con gái hiện ra trước mắt tôi như một trinh nữ đen đúa
nhưng xinh đẹp. Nàng mặc một cái áo nhỏ nhắn bằng vải thô đã sờn chỉ, xẻ
ngực hơi hở hang, cổ đeo một chuỗi hạt nhỏ bằng đá màu rất tầm thường.
Đầu nàng vươn thằng trên chiếc cổ trắng ngần, mắt nàng trong như nước hồ
thu, mũi nàng cao như ngọn tháp Li-băng, tóc màu tím huyền. Những bím
tóc rủ xuống như một đàn dê, hàm răng như đàn cừu đi tắm về, tất cả đi
sánh đôi, không con nào vượt con nào. Tôi không khỏi trầm trồ: “Trông
kìa, em xinh tươi, người yêu của anh, trông kìa, em đẹp quá. Tóc em như
đàn dê nằm dọc theo núi Gilead (3), môi em như sợi chỉ thắm, thái dương
em hồng hồng như miếng lựu, cổ em như ngọn tháp của vua David treo
hàng ngàn cái khiên”. Vừa sợ hãi vừa mê mẩn, tôi tự hỏi người con gái
đang đứng trước mặt tôi là ai mà hiện lên như ánh bình minh, đẹp đẽ như
vầng trăng, rạng rỡ như mặt trời và khủng khiếp như thiên binh vạn mã. (4)
Rồi người ấy tiến sát tôi hơn. Nàng ném cái bọc đen thui mà vẫn ôm khư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.