TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 26

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

NGÀY THỨ NHẤT

KINH ĐẦU

Đến chân Tu viện.
William trổ tài phán đoán
nhanh nhậy và độc đáo.

Một buổi sáng đẹp trời cuối tháng Mười một. Đêm qua có mưa tuyết nhỏ,
và mặt nước được phủ một lớp tuyết man mác dày không quá ba ngón tay.
Trong màn đêm, ngay sau khi Kinh Ngợi Khen vừa dứt, chúng tôi nghe
tiếng kinh cầu vang lên từ ngôi làng trong thung lũng. Khi vầng dương vừa
ló dạng, chúng tôi khởi hành đi về hướng núi.
Tôi trông thấy tu viện, khi đang vất vả leo ngược con đường mòn dốc đứng
chạy vòng theo ngọn núi. Tôi rất kinh ngạc, không phải vì những bức tường
bao quanh tứ phía, hình dạng tương tự như các bức tường ta vẫn thấy trong
mọi xứ đạo, mà vì tòa nhà đồ sộ, về sau tôi được biết là Đại Dinh. Đó là
một khối bát giác, nhìn từ xa trông giống như một khối tứ giác, một hình
khối hoàn thiện, thể hiện tính kiên cố của đất Thánh - các mặt phía nam
nằm trên bình địa của tu viện, trong khi các mặt phía Bắc dường như dựng
lên từ vách núi thẳng đứng. Tôi có thể nói rằng vách núi với cùng một mầu
và chất đá dường như vươn thẳng lên lên trời từ những điểm cố định ở bên
dưới, và ở một khoảng nào đó, trở nên một tháp thành sừng sững như công
trình của những vị thần khổng lồ thân quen với cả trời và đất. Ba dãy cửa
sổ thể hiện rõ nhịp hướng thượng theo thế ba ngôi của dinh thự này, do đó
khối thực thể hình vuông dưới đất là cái tinh thần hình tam giác trên trời.
Khi chúng tôi đến gần, chúng tôi nhận ra rằng mỗi góc của khối tứ giác này
còn bao gồm một ngọn tháp bẩy cạnh, trong đó năm cạnh lộ rõ ra ngoài;
như thế, bốn cạnh của khối bát giác lớn tạo nên bốn thất giác đài nhỏ hơn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.