TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 33

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

KINH XẾ SÁNG

Tu viện trưởng
giao nhiệm vụ cho William

Viên quản hầm tướng người mập mạp, hình dáng trông thô lỗ nhưng vui
tính, tóc đã bạc nhưng sức vẫn cường tráng, người nhỏ nhưng nhanh nhẹn.
Hắn đưa chúng tôi về phòng dành cho thầy tôi trong nhà khách và hứa trễ
nhất là ngày mai sẽ dọn cho tôi một phòng khác, vì tuy tôi chỉ là một tu
sinh, tôi vẫn là khách của họ, và do đó sẽ được họ đón tiếp ân cần. Tạm
thời, tối nay tôi sẽ ngủ trong một hốc đá dài và rộng ăn sâu trong tường, và
hắn sẽ trải lên đó một ít rơm mới sạch sẽ.
Sau đó, các tu sĩ mang đến cho thầy trò tôi rượu nho, phô mai, ô liu, bánh
mì và nho khô hảo hạng, và để chúng tôi tự do. Chúng tôi ăn uống rất ngon
miệng. Thầy tôi không có thói quen khắc khổ của dòng Benedict và không
ưa ăn uống trong im lặng. Do đó, ông luôn nói đến những chuyện thật hay,
thật khôn ngoan, như thể một tu sĩ đang đọc cho chúng tôi nghe về cuộc đời
của các bậc thánh.
Hôm đó, tôi không sao nén được tính hiếu kỳ muốn hỏi thêm thầy tôi về
chuyện con ngựa:
- Tuy nhiên, khi thầy phát hiện dấu chân ngựa trên mặt tuyết và các nhành
cây gãy, thầy vẫn chưa biết đó là Brunellus. Trên một mặt nào đó những
dấu chân này cũng giống như dấu chân của tất cả những con ngựa khác,
hay tối thiểu của tất cả con ngựa cùng loài. Phải chăng, chúng ta nên nói
rằng quyển sách thiên nhiên chỉ vẽ cho ta thấy những đặc thù nhất, như các
nhà thần học lỗi lạc đã từng dậy?
- Không hoàn toàn như thế, Adso thân mến ạ. Quả là loại dấu chân đó gợi
cho ta một khái niệm về "ngựa" và có lẽ sẽ gợi cho ta một khái niệm y hệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.