TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 51

chiếc ngai đối diện, ngợi ca ngai trong chiến bại của chúng… Toàn thể sinh
linh của âm ty dường như đã hội tụ lại đây, quây thành một tiền sảnh, một
rừng thẳm âm u, một hoang mạc trung tâm, cho gương mặt hứa hẹn và đe
doạ của Người. Chúng là những kẻ thất trận trong cuộc thư hùng Thiện –
Ác Armageddon trước Ngày phán xét, đang đối diện Người cuối cùng sẽ
đến để tách người sống khỏi kẻ chết. Sững sờ trước cảnh tượng này, hoang
mang không hiểu giờ đây mình đang ở một nơi thân thiện hay trong thung
lũng của Ngày phán xét cuối cùng, tôi kinh hãi quá và không cầm được
nước mắt. Dường như tôi nghe thấy giọng nói đó, trông thấy những hư ảnh
đã bám theo tôi thời tu sinh trai trẻ, lần đầu đọc thánh thư, những đêm tĩnh
tâm trong ca đoàn xứ Melk, và trong cơn mê sảng của những giác quan yếu
đuối, tôi nghe một giọng nói rền vang như tiếng kèn trôm-pet phán: “Hãy
viết vào sách điều ngươi đang thấy” (và đó là việc tôi đang làm). Tôi trông
thấy bảy chân nến đai vàng, và ở giữa ngọn nến, Người như con trẻ, ngực
thắt đai vàng, râu tóc trắng như tuyết, mắt sáng như lửa, chân đẹp như đồng
nung trong lò, giọng nói tợ sóng vọng, tay phải Người chứa bảy tinh tú,
miệng phun ra thanh gươm hai lưỡi. Tôi thấy cửa thiên đàng mở ra và
Người ngồi trên ngai hiện lên sáng ngời như châu ngọc, một cầu vồng bắc
chung quanh ngai và từ ngai phóng ra sấm sét. Người trên ngai cầm trên tay
một lưỡi liềm sắc ngọt, la lên: “Vung liềm của ngươi lên và gặt hái đi, vì đã
đến lúc ngươi phải gặt hái, vì ruộng đồng thế gian đã chín rồi”, thế là
Người ngự trên mây ném liềm xuống mặt đất và thu hoạch mùa màng.
Chính lúc đó tôi nhận ra những hư ảnh ấy đang nói lên một cách chính xác
những gì đang xảy ra trong tu viện, những gì chúng tôi đã biết được từ Cha
Bề trên dè dặt. Trong những ngày kế tiếp, tôi đã trở lại không biết bao
nhiêu lần để xem xét cánh cửa đó, tin rằng tôi đang trải nghiệm chính
những sự kiện nó tường thuật lại. Tôi biết chúng tôi đã leo đến đây để
chứng kiến một vụ thảm sát vĩ đại và thần thánh.
Người tôi run rẩy như thể tắm đẫm mưa đông buốt giá. Tôi lại nghe một
giọng nói khác, nhưng lần này vọng đến, từ sau lưng và rất lạ, vì nó xuất
phát từ trần gian chứ chẳng phải từ trong ảo mộng mù loà của tôi. Nó đã
thực sự phá tan ảo ảnh, vì thầy William trước đó cũng chìm đắm vào dòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.