TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 102

Peeples bắt tay ông. “Còn lại thì anh nói đúng. Tôi rời khỏi lực lượng

cảnh sát gần như cùng thời điểm bà Trelawney rời khỏi cõi đời này.”

“Chuyện đó thật đáng buồn,” Peeples nói. “Ông có biết là bọn trẻ con

ném trứng vào nhà bà ấy không? Mà không chỉ dịp Halloween thôi đâu. Ba
bốn lần liền. Chúng tôi tóm được mấy đứa, những đứa khác…” Anh ta lắc
đầu. “Còn cả giấy toilet nữa chứ.”

“Ừ, chúng thích trò đó mà,” Hodges nói. “Rồi một đêm có người bôi

cả lên cột cổng bên trái. Tôi lấy làm mừng là chúng tôi kịp giải quyết nó
trước khi bà ấy nhìn thấy.”

“Ông biết nó viết gì không?”
Hodges lắc đầu.
Peeples hạ giọng. “CON ĐĨ GIẾT NGƯỜI, bằng chữ in hoa sờ sờ ra

đấy. Thật bất công. Bà ấy đã sơ suất, tất cả chỉ có thế. Ai mà chưa từng có
lần này lần khác?”

“Chắc chắn là phải có tôi rồi,” Hodges nói.
“Đúng thế. Kinh Thánh chẳng nói, Ai trong các ngươi sạch tội hãy

ném hòn đá đầu tiên còn gì.”

Làm gì có ai, Hodges nghĩ bụng, và hỏi (với vẻ tò mò thành thật),

“Anh có quý bà ấy không?”

Hai mắt của Peeples nhướng lên trên rồi đảo sang trái, một hành động

vô thức mà Hodges đã chứng kiến trong không biết bao nhiêu phòng thẩm
vấn suốt bao năm tháng qua. Nó có nghĩa là Peeples sẽ lảng tránh câu hỏi
hoặc nói dối trắng trợn.

Hóa ra là một câu trả lời lảng tránh.
“Ừm,” anh ta nói, “bà ấy rất tử tế với chúng tôi mỗi dịp Giáng sinh.

Đôi khi bà ấy nhớ nhầm tên, nhưng bà ấy biết chúng tôi là ai, và mỗi người
chúng tôi nhận được bốn mươi đô la cùng một chai whiskey. Whiskey
ngon. Ông nghĩ chúng tôi nhận được những thứ đó từ chồng bà ta ấy à?”
Anh ta khịt mũi.

“Mười đô nhét trong một cái thiếp Hallmark là những gì chúng tôi

nhận được khi cái lão bủn xỉn ấy vẫn còn cầm cương.”

“Chính xác thì Vigilant làm việc cho ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.