TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 112

Jerome bật cười. Thằng bé có điệu cười thật sảng khoái, giòn tan.

Tiếng cười đó luôn làm Hodges thấy phấn chấn hẳn lên.

Ông ngồi ở bàn để máy tính trong căn phòng làm việc bé tí hin của

mình, gõ gõ đánh nhịp ngón tay, nghĩ ngợi. Ông chợt nhận ra mình hầu như
chẳng mấy khi dùng đến căn phòng này vào buổi tối. Trong trường hợp ông
choàng tỉnh lúc hai giờ sáng và không thể ngủ lại, thì có. Ông sẽ vào đây và
chơi xếp bài solitaire khoảng một tiếng trước khi quay về giường.

Nhưng thường thì ông nằm trong chiếc LA-Z-BOY khoảng từ bảy giờ

tối đến nửa đêm, xem những phim cũ trên AMC hoặc TCM và nhồi cho
béo múp mặt bằng đồ béo và đường.

Ông lại chụp lấy điện thoại, quay số dịch vụ Hỗ trợ Tổng đài và hỏi

máy trả lời tự động đầu dây bên kia là nó có số của Janelle Patterson
không. Ông cũng chẳng hy vọng gì; giờ cô ta đã là Người Phụ nữ Bảy triệu
Đô la, và lại mới ly dị chồng quá ư thuận tiện, cô em gái của bà Trelawney
có thể đang dùng một số điện thoại không niêm yết.

Nhưng máy trả lời tự động lại ho ngay ra được. Hodges bất ngờ đến

nỗi ông phải quờ tay chụp một cây bút chì và bấm phím 2 để nghe lại. Ông
gõ gõ ngón tay thêm một lúc, suy nghĩ xem ông muốn tiếp cận cô ta như
thế nào. Có thể rồi cũng sẽ chẳng đi đến đâu, nhưng đó sẽ là bước đi tiếp
theo nếu như ông vẫn còn là cảnh sát. Vì ông không còn là cảnh sát nữa,
nên sẽ phải tính toán thấu đáo hơn một chút.

Ông thích thú nhận ra mình đang hăm hở chào đón thử thách này đến

nhường nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.