TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 20

vào vòm miệng. Tập dần cho quen, ông tự nhủ. Giá kể mà uống say được
thì mình có thể trì hoãn chuyện này lại, ông thầm nghĩ. Mình có thể hoãn
lại ít nhất là một năm. Còn nếu đã hoãn lại được hai năm biết đâu cảm giác
thôi thúc này sẽ qua hẳn. Biết đâu mình lại chí thú vào làm vườn, hay là
ngắm chim, có khi cả vẽ vời chưa biết chừng. Tim Quigley cũng học vẽ đấy
thôi, dưới Floria. Ở một khu cộng đồng hưu trí toàn những tay cớm già.

Như người ta kể thì Quigley đã thực sự yêu thích món đó, và thậm chí

còn bán được một số tác phẩm của mình ở Liên hoan Nghệ thuật Venice.
Ấy là nói trước khi ông ta bị đột quỵ. Sau cú đột quỵ ông ta nằm bẹp
giường tám chín tháng liền, liệt hoàn toàn dọc bên phải người. Không còn
vẽ vời gì nữa đối với Tim Quigley. Rồi ông ta đi. Kính cụ.

Chuông giao chiến đang rung lên, và đương nhiên thôi, cả hai ả đàn bà

đều đang lao bổ vào thằng cha lẻo khoẻo với cái cà vạt điên rồ, những
móng tay sơn loang loáng, tóc gió bời bời.

Hodges lại với tay lấy khẩu súng, nhưng ông chỉ mới vừa chạm tay

vào nó thì đã nghe thấy tiếng lạch cạch ở khe cửa trước và tiếng rơi đánh
tẹt một cái của bịch thư chạm vào sàn hành lang.

Vào cái thời buổi của email và Facebook này thì làm gì có gì quan

trọng chui qua khe bỏ thư nữa, biết vậy nhưng ông vẫn đứng lên. Ông sẽ
liếc qua và để lại khẩu M&P 38 của bố mình thêm một ngày nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.