TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 270

“Ừ hứ. Janey, máy tính của Olwia vẫn còn ở ngôi nhà Sugar Heights

chứ?”

“Chắc chắn rồi. Trong căn phòng chị ấy dùng để làm việc.”
“Em có thể khóa phòng đó lại để họ không vào được không?”
Cô ngừng lại giữa lúc đang cài áo ngực, đông cứng lại với tư thế đó

trong giây lát, cùi chỏ cô luồn ra sau, một nguyên mẫu của phái đẹp. “Quỷ
tha ma bắt trò đó đi, em chỉ cần bảo họ đừng có vào là xong. Em sẽ không
để cho bà ấy hăm dọa mình đâu. Mà anh thấy Holly thế nào? Anh có hiểu
được bất kỳ điều gì cô ấy nói không?”

“Anh cứ tưởng cô ấy gọi một cái bánh xì hơi cho bữa tối cơ,” Hodges

thú nhận.

Janey đổ vật xuống chiếc ghế mà lúc tỉnh giấc hồi đêm ông đã thấy cô

ngồi khóc, chỉ có điều lúc này cô lại cười. “Anh yêu, anh thật là một thanh
tra tồi. Mà theo nghĩa này thì lại là tốt.”

“Sau khi công việc tang lễ đã xong xuôi và họ đi khỏi…”
“Cùng lắm là thứ Năm,” cô nói. “Họ mà ở lâu hơn chắc em sẽ phải

giết họ mất.”

“Và không bồi thẩm đoàn nào trên đời này sẽ buộc tội em. Sau khi họ

đi, anh muốn đưa cậu bạn Jerome đến kiểm tra cái máy tính ấy. Lẽ ra anh
nên đưa cậu ấy đến sớm hơn, nhưng…”

“Họ sẽ bu lấy cậu ấy mất. Cả em nữa.”
Hodges nghĩ đến đôi mắt soi mói sáng quắc của dì Charlotte, đồng

tình.

“Chẳng phải những gì liên quan đến Chiếc Ô Xanh sẽ không còn nữa

sao? Em tưởng nó sẽ mất sạch mỗi lần anh rời khỏi trang đó.”

“Điều anh quan tâm đến không phải là Chiếc ô Xanh của Debbie. Mà

là những con ma chị gái em đã nghe thấy trong đêm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.