TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 481

bệnh bạch cầu đơn nhân. Trông cậu ta chẳng có gì là giống với tên biến thái
trong bức ảnh mà Bill Hodges đã gửi cho anh ta.

Khán phòng có kiểu bố trí ghế ngồi giống sân vận động, điều đó làm

Brady thích thú. Hình bát loe này sẽ tập trung sức công phá của vụ nổ. Hắn
có thể tưởng tượng cảnh những gói bi sắt được dán dưới ghế bắn tỏa ra.
Nếu may mắn, hắn nghĩ, hắn sẽ thịt luôn được cả ban nhạc cùng với nửa
chỗ khán giả.

Tiếng nhạc vang ra từ những chiếc loa trên đầu, nhưng lũ con gái đang

lấp đầy các ghế và làm nghẽn lối đi đã át tiếng nhạc bằng chất giọng trẻ con
hăm hở của chúng. Ánh đèn rọi lia qua lia lại trên đầu đám đông. Đĩa
Frisbee bay loang loáng. Hai quả bóng bãi biển to đùng nẩy qua nẩy lại.
Điều duy nhất khiến Brady ngạc nhiên là không thấy bóng dáng cái đu
quay và tất cả những thứ hổ lốn đó trên sân khấu. Tại sao bọn chúng phải
chất tất cả vào trong này, nếu không định dùng đến chúng?

Một người dẫn chỗ đeo băng tay vàng vừa mới xong việc xếp chỗ cho

cô bé xinh xắn có đôi chân que, bước tới hỗ trợ Brady, nhưng Brady xua
anh ta đi. Anh ta ngoác miệng cười và vỗ nhẹ lên vai hắn đi đi lách qua để
giúp người khác. Brady lăn xe tới chỗ đầu tiên trong hai ô dành riêng cho
người khuyết tật. Hắn dừng xe bên cạnh cô bé xinh xắn với đôi chân que.

Cô bé quay sang hắn mỉm cười. “Đúng là vui thật nhỉ?”
Brady vừa mỉm cười đáp lại, vừa nghĩ, Mày chưa biết sẽ còn vui đến

đâu nữa đâu, đồ con đĩ què.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.