TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 483

31

◄○►

“Ô

i lạy Chúa Jesus lòng lành lóng lánh của con,” Holly nói, và đập

lòng bàn tay vào trán. Cô đã xong với số Một của Brady - chẳng có gì
nhiều nhặn - và chuyển sang số Hai.

Jerome ngẩng lên từ số Năm, hình như máy này được dành riêng cho

các trò chơi điện tử, hầu hết là loại kiểu Grand Theft AutoCall of Duty.
“Sao cơ?”

“Chỉ là thỉnh thoảng cô lại gặp phải ai đó thậm chí còn loạn óc hơn cả

mình,” cô nói. “Điều đó làm cô phấn chấn hẳn lên. Điều đó thật kinh
khủng, cô biết là thế, nhưng không sao dừng được.”

Hodges lầm bầm đứng lên khỏi bậc thang và bước lại nhìn. Màn hình

đầy những bức ảnh nhỏ. Có vẻ như là những bức ảnh mát mẻ vô hại, không
khác mấy so với loại mà ông và đám bạn từng chết mê chết mệt trong
Adam và Spicy Leg Art hồi cuối thập niên 1950. Holly phóng to ba bức và
sắp xếp vào thành một hàng. Đây là Deborah Hartsfield mặc áo choàng
mỏng tang. Và Deborah Hartsfield mặc đồ ngủ kiểu váy búp bê. Và
Deborah Hartsfield trong bộ đồ lót màu hồng.

“Lạy Chúa, đó là mẹ hắn,” Jerome nói. Trên gương mặt cậu là hình

ảnh mẫu mực của cảm xúc ghê tởm, ngỡ ngàng và kinh ngạc. “Mà nhìn như
thể là bà ta còn tạo dáng nữa.”

Cả Hodges cũng thấy như thế.
“Chuẩn,” Holly nói. “Đúng kiểu bác sĩ Freud. Sao ông cứ xoa vai mãi

thế, ông Hodges?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.