TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 56

“Cái gì vậy?” Hodges hỏi.
“Bằng chứng rằng kỹ năng thám tử của tôi vẫn sắc bén như mọi khi.

Tôi không gặp anh sau cái màn biểu diễn kinh dị ở Raintree Inn - nhân tiện
nói luôn là tôi say ngất ngư đến ba ngày mới hết - và tôi nói chuyện với
anh, mấy nhỉ, được hai lần? Ba lần? Và rồi, keng, anh mời tôi đi ăn trưa.
Tôi có ngạc nhiên không? Không. Tôi có đánh hơi thấy động cơ mờ ám nào
không? Có. Vậy nên chúng ta hãy xem tôi có đúng không nào.”

Hodges nhún vai. “Tôi giống như con mèo tò mò. Cậu biết người ta

nói gì rồi đấy - sự hài lòng đưa nó quay trở lại.”

Pete Huntley đang cười phớ lớ, và khi Hodges với tay lấy mẩu giấy

gấp, Pete giơ tay che nó lại. “Không-không-không-không. Anh phải nói ra
mới được. Đừng có ngại ngần, Kermit.”

Hodges thở dài và bấm đếm bốn nội dung trên những ngón tay. Khi

ông đã xong, Pete đẩy mẩu giấy qua bàn. Hodges mở nó ra và đọc:

1. Davis
2. Yêu ma xanh trong công viên
3. Cướp hiệu cầm đồ
4. Tên Sát nhân Mercedes
Hodges giả vờ ra vẻ ngượng nghịu. “Cậu bắt được thóp tôi rồi, cảnh

sát trưởng. Đừng hé răng điều gì nếu cậu không muốn.”

Pete tỏ vẻ nghiêm nghị. “Chúa ơi, nếu anh không quan tâm đến những

vụ án vẫn còn dang dở khi anh rửa tay gác kiếm thì tôi mới là người thất
vọng. Bấy lâu nay tôi vẫn… hơi lo cho anh.”

“Tôi không muốn chõ mũi vào hay gì cả.” Hodges cũng phải lấy làm

choáng vì câu nói dối to đùng đó buột ra trơn tru ngọt như mía lùi.

“Mũi anh đang mọc dài ra kìa, Pinocchio.”
“Không, nghiêm túc đấy. Tất cả những gì tôi muốn là cập nhật tình

hình thôi.”

“Rất hân hạnh được đáp ứng. Bắt đầu với Donald Davis nhé. Anh biết

kịch bản rồi đấy. Hắn làm rối tung bất kỳ công ty nào mà hắn nhúng tay
vào, gần đây nhất là Davis Classic Cars. Thằng cha này ngập sâu trong nợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.