TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 83

đang hú còi. Hoặc có thể bà ta đang đắm chìm trong những ý nghĩ của mình
nên không để ý.”

Giải thích như vậy nghe hợp lý vào lúc đó và thậm chí sau này còn

hợp lý hơn khi MCGRORYCHO họ biết rằng chiếc xe chết chóc đã không
hề bị cạy mở hoặc bị đấu nối để khởi động. Điều khiến Hodges nghĩ ngợi -
thực sự, đó là điều duy nhất làm ông nghĩ ngợi - là việc ông muốn cách giải
thích đó hợp lý đến nhường nào. Chẳng ai trong họ ưa bà Trelawney, cái bà
mặc áo cổ thuyền có cặp lông mày tỉa tót hoàn hảo và điệu cười gượng gạo
the thé. Cái bà Trelawney chưa hề hỏi han tin tức gì của những người chết
và bị thương, dù chỉ một chi tiết nhỏ. Bà ta không phải là thủ phạm - chẳng
đời nào lại là bà ta - nhưng cũng hay đấy nếu gắn bà ta với một phần trách
nhiệm. Cho bà ta điều gì đó mà suy nghĩ đến ngoài những bữa tối chay tịnh
của nhà hàng B’hai.

“Đừng phức tạp hóa vấn đề lên thế,” cộng sự của ông lặp lại. Giao

thông tắc nghẽn đã được giải tỏa và anh ta nhấn sâu chân ga. “Bà ta được
đưa cho hai cái chìa khóa. Bà ta khăng khăng mình chỉ có một chìa. Và bây
giờ thì đúng là như thế thật. Tên khốn giết người kia đã ném cái chìa bà ta
bỏ lại trong ổ khóa khi xuống một cái cống nước thuận tiện nào đó lúc hắn
trốn đi. Cái bà ta đưa cho chúng ta chính là chìa dự phòng.”

Câu trả lời nhất định phải là như vậy. Nghe tiếng vó câu có ai nghĩ đến

ngựa vằn bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.