TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 589

Tôi nghĩ những giọt nước mắt của tôi sẽ nhanh chóng cạn đi, nhưng

không kìm mình được, tôi bắt đầu khóc như mưa gió. Trong khi khóc, tôi có
cảm giác rằng từng người trong số họ đều chìm trong những cảm xúc về
tình anh em, sự hủy diệt và nỗi buồn. Từ giờ trở đi, phong cách châu Âu sẽ
chiếm ưu thế trong xưởng của Đức vua; những pho sách và phong cách mà
chúng tôi đã dành cho cả cuộc đời sẽ dần dần bị quên lãng - phải, quả thực,
toàn bộ dự án liều lĩnh này sẽ đến hồi kết thúc. Và nếu người Erzurum
không bóp cổ và kết liễu chúng tôi thì những kẻ tra tấn của Đức vua sẽ làm
chúng tôi tàn tật... Nhưng trong khi tôi khóc, nức nở và thở vắn than dài -
cho dù tôi vẫn lắng nghe tiếng mưa rơi lộp độp buồn não nuột - một phần
tâm trí tôi ý thức rõ rằng những thứ này không phải là thứ tôi đang khóc
than. Mấy đứa kia ý thức điều này tới mức độ nào? Tôi cảm thấy hơi có lỗi
về những giọt nước mắt của mình, chúng vừa thực lòng, vừa giả dối.

Kelebek đến bên tôi, đặt cánh tay lên vai tôi, vuốt tóc tôi, hôn má tôi và

nói những lời ngọt ngào an ủi tôi. Sự thể hiện tình bạn này càng khiến tôi
khóc với vẻ thật tình và hối lỗi hơn. Tôi không thấy được khuôn mặt anh ta,
nhưng, vì lý do nào đó, tôi đã nghĩ một cách sai lầm rằng anh ta cũng đang
khóc. Chúng tôi ngồi xuống. Chúng tôi nhắc lại chuyện cả bọn bắt đầu thời
kỳ học việc cùng một năm, nỗi buồn kỳ lạ của việc bị tách khỏi mẹ và bất
ngờ bắt đầu một cuộc sống mới, cơn đau của những trận đòn chúng tôi
hứng chịu trong những ngày đầu, niềm vui từ những món quà đầu tiên của
Trưởng Ngân khố, và những ngày chúng tôi được về nhà, chạy suốt con
đường. Thoạt đầu chỉ có anh ta nói trong khi tôi lắng nghe một cách rầu rĩ,
nhưng về sau, khi Leylek, và đôi khi sau đó nữa, Siyah - người đến xưởng
một thời gian rồi bỏ đi, trong những năm đầu học việc của bọn tôi - tham
gia cuộc chuyện trò ảm đạm của chúng tôi, tôi quên rằng mình vừa mới
khóc, và bắt đầu nói cười thoải mái với họ.

Chúng tôi hồi tưởng lại những sáng mùa đông chúng tôi dậy sớm, nhóm

bếp lò trong căn phòng lớn nhất của xưởng và lau sàn nhà bằng nước nóng.
Chúng tôi nhớ lại một "thợ cả" già, cầu cho ông được yên nghỉ, một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.