TÊN TÔI LÀ ĐỎ - Trang 590

tẻ ngắt và cẩn thận đến độ ông ta có thể suốt một ngày chỉ vẽ độc một chiếc
lá của một cái cây và khi thấy chúng tôi nhìn những chiếc lá xanh tươi mơn
mởn của cây cối mùa xuân qua khung cửa sổ mở thay vì nhìn vào chiếc lá
ông ta vẽ, ông không đánh đòn chúng tôi, mà thường quát tháo chúng tôi
đến cả trăm lần. "Không phải ngoài đó, trong này này!" Chúng tôi nhắc lại
tiếng kêu khóc mà cả xưởng đều nghe thấy của cậu thợ học việc gầy nhẳng
đang đi ra cửa, túi xách trong tay, bị đuổi về nhà bởi vì cường độ công việc
khiến một con mắt cậu ta bị lác. Kế đến, chúng tôi tưởng tượng cách chúng
tôi nhìn (với niềm vui sướng bởi đó không phải là lỗi lầm của chúng tôi)
mực đỏ tươi từ một lọ mực bằng đồng bị nứt rỉ ra dần dần lên trang giấy mà
ba nhà minh họa đã phải làm suốt ba tháng ròng (nó vẽ quân Ottoman hai
bên bờ sông Kinik trên đường tiến về Shirvan, thoát được mối nguy chết
đói bằng việc chiếm Eresh và lấp đầy bao tử họ). Trong một thái độ tôn
trọng và tao nhã, chúng tôi nói về chuyện cả ba chúng tôi cùng yêu và cùng
nhau làm tình với một quý cô Circasia, người đẹp nhất trong các bà vợ của
một quan chức bảy mươi tuổi, ông ta muốn trần nhà mình được trang trí
phỏng theo nhũng mẫu vẽ trong hành cung săn bắn của Đức vua sao cho
xứng với những cuộc chinh phục, sức mạnh và tài sản của ông ta. Sau đó,
chúng tôi háo hức nhắc lại những sáng mùa đông chúng tôi ăn món xúp đậu
lăng ngay ngưỡng cửa mở toang để hơi nóng của nó không làm mềm giấy.
Chúng tôi cũng than thở việc bị tách khỏi bạn bè và thầy dạy trong xưởng
khi các thầy buộc chúng tôi đi đến những nơi xa xôi để làm thuê sau khi đã
biết nghề. Có lúc, vẻ hòa nhã của Kelebek thân mến khi anh mới mười sáu
tuổi bỗng hiện ra trước mắt tôi: Anh ấy đánh bóng giấy đến độ láng mướt
bằng cách dùng miếng vỏ sò láng chà thật nhanh trong khi ánh nắng một
ngày hè xuyên qua khung cửa sổ mở chiếu vào cánh tay trần màu mật ong
của anh. Trong một chốc anh ngừng công việc đang làm một cách chăm chú
và cẩn thận để cúi xuống trang giấy xem xét một chỗ bị hỏng. Sau khi dùng
vỏ sò chà vài nhát trên chỗ bị hư bằng những động tác khác, anh ta trở lại
động tác cũ, đưa tay tới lui trong khi nhìn ra xa xa bên ngoài cửa sổ, chìm
trong mơ mộng. Tôi không bao giờ quên rằng trước khi nhìn ra ngoài lần
nữa, anh nhìn thoáng vào mắt tôi - như sau này tôi làm với những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.