THÁC LŨ - Trang 20

quái đầy những đám mây tối tăm. Tuyết đã biến thành một màn mỏng lạnh
buốt. May mắn là gió đã giảm tốc, chỉ còn ba mươi hai ki-lô-mét mỗi giờ,
và những đợt sóng cao chín mét chỉ còn ba mét. Chiếc xuồng tỏ ra vững
chắc và mạnh mẽ, nhưng là một thiết kế cổ điển nên thiếu những trang bị
cho trường hợp khẩn cấp để mưu sinh thoát hiểm. Những hành khách của
nó chẳng có gì ngoài sự dũng cảm chịu đựng và giữ vừng tinh thần đợi giải
cứu.

Bị bọc kín dưới những lớp quần áo nặng nề, ông Gallagher và Katie

đã tồn tại qua đêm với thân thể khỏe mạnh. Nhưng Tướng Hui chỉ phong
phanh trong bộ quân phục và không có áo khoác đang dần dà chờ chết vì
lạnh. Những cơn gió chết tiệt cắt qua lớp quần áo mong manh của ông ta
như có hàng ngàn mũi kim băng giá châm chích da thịt. Mái tóc bị tuyết
phủ trắng, ông Gallagher đã cởi cái áo khoác thủy thủ dày cộm của mình, và
đưa nó cho Tướng Hui. Điều trở nên rõ ràng đối với Katie là con ngựa
chiến già đang nhanh chóng tàn lụn.

Chiếc xuồng liên tục bị ném lên trên những ngọn sóng, nhưng nó vẫn

tỏ ra có thể tiếp tục chịu đựng, và nó luôn lấy lại được thăng bằng ổn định
trước khi đối mặt với đợt sóng tiếp theo. Nó không bao giờ ném những
hành khách khốn khổ của nó vào khối nước lạnh giá.

Cứ mỗi giờ, ông Gallagher lại nhổm lên trên hai đầu gối để quan sát

mặt nước xao động từ trên chóp những đợt sóng lúc chiếc xuồng bị ném lên
bầu trời trước khi nó lại rơi xuống vào lòng máng của một đợt sóng. Đó là
một công việc vô ích. Mặt biển vẫn trống trơn. Suốt một đêm khủng khiếp,
họ không thấy một dấu hiệu đèn đóm nào từ một chiếc tàu khác.

“Phải có một chiếc tàu gần đây chứ”, Katie nói qua hai hàm răng va

vào nhau.

Ông Gallagher lắc đầu. “Mặt biển trống trơn như con heo đất của một

đứa trẻ vô gia đình”, ông không nói với cô là tầm nhìn bị hạn chế chỉ còn
không đầy năm chục mét.

“Em không bao giờ tha thứ bản thân em vì đã bỏ rơi Fritz”, Katie thì

thầm, những giọt nước mắt rơi xuống hai gò má cô trước khi đóng băng.

“Lỗi của anh”, ông Gallagher an ủi cô. “Lẽ ra anh phải ẵm nó theo khi

chúng ta chạy khỏi cabin”.

“Fritz ?” Tướng Hui hỏi.
“Con chó nhỏ của tôi”, Katie trả lời.
“Cô mất một con chó !” Tướng Hui kêu lên. “Cô mất một con chó ?”,

ông ta lặp lại. “Tôi mất trái tim và linh hồn của tổ quốc tôi...”, ông ta dừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.